Những ngày cuối năm này, ai cũng bận rộn hoàn tất công việc. Nó cũng không ngoại lệ khi đơn đặt hàng cứ thế tăng lên theo từng quý rồi từng năm. Chị có đợt công tác cùng trường để phổ cập kiến thức và khám từ thiện cho vùng xa nên đi tận 1 tuần liền. Nhận được thông tin bắt buộc phải đi, chị không yên tâm để con bé ở nhà một mình, dù gì nó cũng 25 rồi mà như con nít ấy nên chị cứ lo mãi. Mẹ nó cũng trở về Mỹ được hơn tháng rồi, giờ người duy nhất Khánh Quỳnh nhờ vả được là Mẫn Vy. Hai đứa chơi thân từ bé, chuyện gì cũng kể với nhau. Nghe bảo chồng con bạn đi công tác nước ngoài 2 tháng mới về mà mới đi hôm qua nên Khánh Quỳnh liền nghĩ chắc tiện để tống Nhã Khanh qua đó. Không chần chừ, cô gái liền điện cho Mẫn Vy bạn thân - kiêm chị họ của bé con Nhã Khanh.
- Alo! Vy, t nói nghe nè. T phải đi công tác 1 tuần á. Ý t là... - chị có vẻ vừa ngại vừa muốn con bạn tinh ý kia mở miệng nói điều mình muốn nên cứ lừng khừng.
- Ý là tống của nợ qua t chứ gì. Dạ chị hai, khi nào để em biết mà mở cửa. - Mẫn Vy cười nhếch mép với con bạn. Biết tổng cô cả, còn giả nai nữa.
- Giờ m có nhà nhỉ? Tối nay không trực nhỉ? - giọng cười ấy không hề giả trân nha. Tối rồi còn giả nai thế này.
- Dạ có ạ. Em đang ở nhà, qua thì qua mau, em còn đóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-se-mai-yeu-em/957650/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.