Lê Thải Nhi vừa hóatrang xong. Ngoài cửa, liền truyền đến thanh âm của Thuận Phong."Khởibẩm Ngọc Vương phi, Vương gia mời người ra gặp."
"Hồi bẩm Vương gia một tiếng, ta đến ngay." Lê Thải Nhi soi gương,thưởng thức dung nhan xấu xí của mình. Da ngăm đen, tựa như khuôn mặtcon khỉ. Đôi môi méo mó, ánh mắt tà tà.
Dung mạo như vậy, tựa hồ mới là dung mạo Lê Thải Nhi nàng nên có.
Nam nhân vô tình vô nghĩa đó, nhìn thấy dung mạo xấu như vậy, khôngbiết sẽ có biểu tình gì đây? Là chán ghét? Là căm hận? Là đồng tình? Làkinh hoảng? Hay là sợ?
Nếu như hắn sợ, trong lòng của nàngsẽ vui thành hoa. Nếu như hắn chán ghét, thì nàng đã đạt được mục đíchtránh xa hắn rồi.
Lê Thải Nhi nàng, không muốn dùng dung mạo chinh phục nam nhân. Muốn chinh phục nam nhân, sẽ phải dùng tâm. Nếunhư, Long Phụng Ngọc có thể yêu con người sau cái dung mạo xấu xí nàycủa nàng. Nàng cam tâm tình nguyện dâng hiến cho hắn tất cả của mình,bao gồm cả thân và tâm. Nếu như hắn không thể yêu nàng như vậy, nàngcũng vừa đúng có thể thanh tịnh cả đời, trong sạch một đời.
Nghĩ đến cái công trình hùng vĩ này, Lê Thải Nhi lại cười.
Lê Thải Nhi mang theo Yến Nhi và Lê ma ma, xuất hiện ở đại sảnh LongPhượng hiên. Long Phụng Ngọc và Vinh Lệ Nhi đã đang cười cười nói nói,uống trà. Trên mặt Vinh Lệ Nhi, lóng lánh thẹn thùng và hạnh phúc. Trênmặt Long Phụng Ngọc, cũng thấy được nụ cười vui vẻ hiếm có.
Sự xuất hiện của nàng, phá hư không khí hài hòa. Ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-phuc-vi-hon-vuong-phi-bon-ngon/69041/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.