Trong Phượng Nghiuyển, thời điểm uyên ương đóng cảnh nhiệt tình như lửa sâu triền miên,trong Long Phượng hiên lại là cảnh tượng trong trẻo lạnh lùng.
Lê Thải Nhi, đầu đội mũ phượng, người mặc giá y, ngồi trong tân phònghoàn toàn mới lạ. Cô đơn trên mặt kia, cùng không khí vui mừng của Long Phượng hiên cực kỳ không phối hợp.
Nàng thế nào cũng khôngnghĩ đến, Long Phụng Ngọc sẽ ở đêm động phòng, bỏ lại nàng, vương phidanh chánh ngôn thuận của hắn, qua đêm bên Phượng Nghi uyển kia. Quáđáng, hắn thật quá đáng.
Long Phụng Ngọc hắn dù vô tình thếnào, cũng nên ở lại tân phòng, không nên lạnh nhạt nàng! Hắn đưa nàngvào trong phòng, giống như đưa vào phòng giam vậy. Một cái cũng khôngthèm nhìn, một câu cũng không phát. Xoay người rời đi, và không có trởvề. Thậm chí, ngay cả khăn voan cũng không vén lên.
Nàng có đẹp hay không, có ích lợi gì?
Trong mắt Lê ma ma là đồng tình và đau thương, sắc mặt của Yến Nhi,nàng không cần nghĩ cũng biết đã xảy ra chuyện gì, cũng làm cho nàng cảm giác được, đây là cuộc hôn nhân đầy bi ai và thê lương. Nàng đã thấy rõ ràng, nàng về sau cũng chỉ muốn sống qua ngày mà thôi.
Cái gì gọi là thê không bằng thiếp? Nàng hôm nay coi như đã biết! Có lẽ, đây chính là số mệnh của nàng!
Đáy lòng chua xót, lan tràn tới lục phủ ngũ tạng Lê Thải Nhi. Một loại tuyệt vọng, tràn ngập đôi mắt đẹp kia của nàng. Nếu như hôn nhân này là một bi kịch, nàng nhất định phải giữ lại sự trong sạch của mình. Cáinam nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-phuc-vi-hon-vuong-phi-bon-ngon/69040/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.