Yến Nhi nhớ tới chuyện nghe được ở phòng bếp, không nhịn được nở nụ cười.”Ta nghe người trong phòng bếp nói, chủ tử Ngưng Hương các bị bệnh! Ácphụ kia ỷ vào việc mình mang thai, lấy cớ thăm bệnh, đến Ngưng Hương các ra oai, ai ngờ lại bị mất mặt ở Ngưng Hương các!”
Lê Thải Nhivừa nghe thấy lời nói của Yến Nhi, vội vàng ngăn cản nàng! “ YếnNhi,ngươi hãy nhớ. Phàm là bàn luận chuyện của Phượng Nghi uyển và Ngưng Hương các, ngươi đừng xen vào! Họa là từ miệng mà ra, bệnh là từ miệngmà vào, nhất định đừng tự rước họa vào người!”
“ Tiểu thư, ngườikhác đang bàn luận, ta chỉ nghe một chút thôi, không nói gì hết!” YếnNhi sợ tiểu thư trách mắng, vội vàng giải thích.
“ Không nói thì tốt!” Lê Thải Nhi thở dài nhẹ nhõm.
Lê Thải Nhi nàng chỉ muốn được sống thanh tịnh, thực sự không muốn dínhdáng đến cuộc chiến giữa Âu Dương Phi và Vinh Lệ Nhi. Có lúc nàng cảmthấy trận chiến giữa nữ nhân còn khốc liệt hơn chiến trường. Nàng tìnhnguyện chết trên chiến trường giống phụ thân chứ không muốn chết trongcuộc chiến giữa các nữ nhân!
“ Tiểu thư, thời tiết hôm nay ẩm ướt, người cởi y phục ra, ta giặt giúp người!” Yến Nhi sờ y phục của mình, nói với Lê Thải Nhi.
“ Lê ma ma, lúc ta ngã bệnh, Âu Dương Phi cũng từng tới thăm. Đã biết màkhông tới thăm thì cũng thất lễ, chúng ta thay y phục, sang đó thăm hỏimột chút!” Chủ tớ ba người vừa nói cười vừa vào phòng thay y phục.
Một lúc sau, Lê Thải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-phuc-vi-hon-vuong-phi-bon-ngon/2038646/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.