- Ra là vậy, thì ra yêu trai trẻ cũng thú vị phết. Mà tao nói trước tao hết sạch ý với Hoàng nhà mày từ lúc tao block nó rồi. Tại mày dạo này cứ dính với Hoàng, rủ đi chơi đi học cũng từ chối. Tao cũng thấy bị bỏ rơi chứ bộ!
Ngọc Minh nhìn tôi ấm ức nói, tôi nghe xong mà từ bất ngờ đến thấy có lỗi. Đúng là dạo này tôi bám dính với Hoàng nhiều hơn, ngoài thời gian học khác lớp trên trường thì đa phần thời gian ngoài giờ học đều dành cho nhau. Tôi từ chối Ngọc Minh khá nhiều vì cả hai đều hẹn sát nhau, nhưng mỗi lần như thế tôi đều hẹn lại ở một hôm khác. Ai ngờ Ngọc Minh lại để ý đến vậy.
- Giờ cứ vừa tan là mày biến mất. Tưởng tham quan được đi chơi nhiều với nhau mà vừa quay sang Hoàng đã dắt mày đi rồi.
- Ui tao không để ý. Tao xin lỗi mà. -tôi day day tay Ngọc Minh xin con bạn bớt giận.
- Hứ. Quá muộn rồi.
- Thôi mà, tại tao thấy trên lớp tao ngồi ngay mày nên nói chuyện lúc nào cũng được, còn Hoàng thì khác. Nhưng mà mày yên tâm, giờ tao sẽ để ý hơn.
- Hoàng nói câu trên hả?! Giờ mày chọn đi, tao hay Hoàng?
Tôi chết lặng vài giây, khi hoàn hồn lại rồi thấy ánh mắt tràn đầy mong đợi của Ngọc Minh. Trông có khác gì thê thiếp đòi quyền lợi không?! Ai bảo yên tâm giao bạn cho người ta, giờ bạn bị dắt đi luôn rồi mới tiếc đòi giữ lại. Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-oi-anh-yeu-em-lam-han-y/3354433/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.