- Này Vũ, mày thấy gì không? -Nguyệt lon ton chạy ra chỗ tôi dò hỏi. Tôi vẫn đang bận suy nghĩ nên không để ý đến xung quanh mấy, liền hỏi ngược.
- Thấy gì?
- Hoàng đứng nhìn mày chơi từ nãy đến giờ kìa!
Tôi nhìn theo hướng chỉ tay của cái Nguyệt thì chạm ngay mắt với Hoàng. Cậu ngồi đấy từ bao giờ không biết. Tôi nhanh nhẹn vẫy tay rồi hạ mấy đồ đang cầm để gọn một góc chạy đến chỗ cậu.
- Mệt rồi hả? -Hoàng vỗ về vai tôi, tay còn lại đưa nước.
- Anh ngồi đây từ lúc nào thế?
- Đoán xem.
- Ơ… Anh thích thế không?!
Tôi đánh giả Hoàng, còn Hoàng cứ đưa tay lên đỡ phối hợp.
- Từ lúc em vào vị trí, được chưa??!
- Nay anh không chơi bóng à?
- Thầy bận bảo tự tập nhưng mà mấy thằng kia lủi hết rồi. Anh cũng lủi ra đây.
- Hả? Vậy tí em qua sân bóng với anh nha.
- Sang chi, anh ngồi xem em chơi rồi về cùng luôn. Anh không thích chơi bóng đến thế đâu bé. -Hoàng cười đáp. Cứ mỗi lần gọi tôi là “bé” lại khiến tôi không chịu được, trái tim bị rung rinh đập liên hồi.
- A-anh có kết bạn với Ngọc Minh không?
- …
- Sao vậy, tự nhiên không nói gì?
Tôi không dựa vào cậu nữa mà ngồi thẳng dậy thắc mắc. Hoàng ngập ngừng một lúc rồi vội đưa điện thoại cho tôi.
- Trước chị Ngọc Minh xin cách thức liên lạc, em có cho.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-oi-anh-yeu-em-lam-han-y/3354432/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.