Vương Lâm Yên cô đây nhớ lại, có được không gian linh tuyền, cô đi ra ngoài mua sắm, tiện thể đi dạo phố, bỗng thấy có người sắp sửa bị xe tông phải. Thế là cô chẳng nghĩ ngợi gì, vứt luôn đống đồ xuống đất, hành hiệp trượng nghĩa cứu người. Chỉ thấy trước khi mất đi ý thức, cô đã cứu được người đó, còn mình thì thế chỗ cho người ấy. Một lần nữa mở to mắt, Vương Lam Yên nhìn chằm chằm góc bàn ở xa không nhúc nhích, trong mắt càng là lộ ra thần sắc nghi hoặc, tựa hồ còn không có phục hồi lại tinh thần.
Xuyên không... Nàng, nàng đây là xuyên không! Không ngờ thời đại này rồi còn có chuyện nhảm nhí như vậy. Không đợi Vương Lam Yên lo lắng kế tiếp nên làm cái gì, một cổ trí nhớ khác thẳng hướng Vương Lam Yên trong đầu, trong đó nhân vật chính cũng cùng tên họ với bản thân, làm cho nàng thấy rõ nguyên chủ "Vương Lam Yên" này mười lăm năm qua trải qua, cũng biết bản thân thay thế nguyên chủ sau này. Nàng dâu xung hỉ a... Căn cứ trí nhớ, nàng hiện tại là nàng dâu xung hỉ của một nam nhân bị liệt hai chân nha do nhà hắn tốn bạc cưới về! Vương Lam Yên nằm mơ đều thật không ngờ, hiện tại lưu hành xuyên không cư nhiên nàng bị gặp phải, quả thực muốn hộc máu thăng thiên a.