Edit: Thảo My
Viêm Cảnh Hi đã ngáp cái thứ hai mươi tám, đều đều một phút một cái.
Dương giáo sư dạy phân tích thưởng thức mỹ học không có bản lãnh gì đặc biệt, chỉ có công năng thôi miên là hạng nhất.
Tốc độ nói chuyện chậm rãi, cộng thêm vô số lần lặp lại, lặp đi lặp lại, ong ong ông!
Bình thường giờ học của ông, Viêm Cảnh Hi không dám ngủ, bởi vì Dương giáo sư khá khó nói chuyện, lần trước một nam sinh ngủ, trực tiếp bị ghi tội.
Tối hôm qua thật sự ngủ quá ít.
Viêm Cảnh Hi dần dần nằm sấp ở trên bàn, ngủ thiếp đi.
Bụng bỗng nhiên bị nhéo, Viêm Cảnh Hi mở mi mắt đang mông lung ngủ ra, mu bàn tay lau nước miếng, nhìn Chu Gia Mẫn khẩn trương, theo tầm mắt cô ấy quay đầu.
Dương giáo sư đứng ở cái bàn bên cạnh Viêm Cảnh Hi, cằm buộc chặt, sắc mặt xanh đen.
Viêm Cảnh Hi lập tức đứng lên.
"Rất buồn ngủ?" Dương giáo sư hỏi.
Viêm Cảnh Hi bị chộp được, hết đường chối cãi.
"Đi ra ngoài đứng." Dương giáo sư lạnh lùng nói.
Viêm Cảnh Hi biết giáo sư này khó nói chuyện, năm nay cô tốt nghiệp nghiên cứu sinh, không thể gây chuyện, bất đắc dĩ đi ra ngoài, dựa vào tường, cúi gằm đầu.
Chậm rãi suy nghĩ đến người đàn ông tối hôm qua.
Anh ta hẳn là đoán được cô nói vị hôn phu là Lục Hữu Nhiễm chứ?
Nếu như cùng Lục Hữu Nhiễm làm một đôi thật, cô chỉ đầy hoang đường.
Bất quá, suy nghĩ lại, sau này cô không thể nào gả cho Lục Hữu Nhiễm, cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-nhiem-thanh-hon-ong-xa-dung-qua-gap/107095/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.