“Phu quân! Ta mang thai con của chàng rồi! !”
Tiêu Long Vũ ôm eo tôi, nước mắt lau hết lên áo của tôi.
Vừa dứt lời, mọi người xung quanh đều sửng sốt. Tôi cảm thấy đầu tôi ngừng hoạt động rồi, một ngụm máu sắp trào ra khỏi cổ họng, nhìn chằm chằm vào anh ta mà không nói nên lời.
. . . . . . Tiêu Long Vũ! Huynh là con cháu danh môn đấy! Huynh có biết hai chữ ‘danh tiết’ viết thế nào không hả! !
Sắc mặt công tử áo tím bỗng giống màu áo anh ta, nghiến răng giậm chân, “Mỹ nhân, đi theo ta đi! Không phải sợ, ta sẽ nuôi con giúp nàng!”
Tay Tiêu Long Vũ đang ôm tôi cứng đờ, chân đứng trên nóc nhà cũng lảo đảo. Tôi không biết tên ngốc này có mưu kế gì, chỉ có thể vội vàng đỡ lấy anh ta. Công tử áo tím thấy hai chúng tôi ‘thâm tình gắn bó’ với nhau như thế, quả thực đã bị chọc tức, chỉ vào tôi rồi hét với mấy người xung quanh: “Nghe đây, đánh chết tên kia cho ta! Cứu lấy mỹ nhân!”
Rồi lại thâm tình nói với Tiêu Long Vũ: “Mỹ nhân nàng yên tâm, ta sẽ coi con nàng như chính con ruột của mình!”
Tiêu Long Vũ nhìn như sắp xỉu rồi.
Đang trong tình huống nghìn cân treo sợi tóc, bỗng nghe thấy từ phía khác nóc nhà vang lên tiếng hét: “Đại nhân! Đệ đến đây! !”
Ngay sau đó một thiếu niên nhảy lên nóc nhà như Spiderman, chạy về phía tôi. Hôm nay trên phố rất đông người thế nên thuốc nhuộm lởm trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-nam-phan-cong-cua-nam-phu-phan-dien/1881085/quyen-3-chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.