【 Tiêu Long Vũ vì sao anh không mọc thêm hai cái chân nữa, hu hu hu. . . . Cứu với! !】
Editor: đỗ béo
Betor: mèomỡ
Tiêu Long Vũ không nói gì, xách cổ áo tôi như xách gà con chạy xuống núi. Cũng may chạy chưa được bao lâu thì thấy một căn phòng không ai ở.
Hai chúng tôi chật vật vắt khô nước trên tóc, rồi lấy rơmtrong phòng nhóm lửa, treo áo khoác trước ngọn lửa hong cho khô, xếp một lúc nhìn mới không giống ma nữa. Tôi mệt mỏi nằm lên đống rơm, yếu ớt nói: “Chắc chưa đến sáng thì mưa chưa tạnh đâu, ngủ một lát đi.”
“Đợi chút.” Ánh mắt Tiêu Long Vũ phức tạp nhìn tôi một lát. “Chỗ này hoang vu, phải có người gác đêm.”
Tôi vô cùng cảm động: “Tiêu Long Vũ huynh đúng là người tốt.”
“Nàng đừng có mơ, đương nhiên là thay phiên gác đêm! Ta không ngủ đủ tính tình sẽ rất khó chịu, nàng có nhớ trước đây không?”
Tôi nhớ lại năm ấy, đó là lần đầu tiên tôi gọi Áo Trắng dậy đi luyện công vào lúc trời còn chưa sáng, kết quả bị anh ta đá một phát dính vào vách tường. . . . . . Cuối cùng tôi rất thức thời nói: “Được, thay phiên thì thay phiên. Nhưng muội muốn trước ngủ.”
Tiêu đại vương miễn cưỡng ân chuẩn.
Thời gian vui vẻ thoải mái luôn ngắn ngủi. Lúc tôi bị lay tỉnh thì đấy mắt Tiêu Long Vũ sáng quắc nhìn tôi, giơ một tay lên: “Nàng ngủ chảy rất nhiều nước miếng, ta lau cho nàng mà ướt hết tay áo rồi.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-nam-phan-cong-cua-nam-phu-phan-dien/1881083/quyen-3-chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.