Hạ Vãn An âm thầm châm chước một lát, sau đó tỏ vẻ không có việc của mình, cô gật đầu ừ một tiếng sau đó chỉ chỉ cửa phòng ngủ “Em vào phòng trước”, cũng không chờ anh nói thêm mà vào phòng ngủ. 
Cửa phòng ngủ vừa đóng lại, Hạ Vãn An dựa vào ván cửa, che lại trái tim đang đập thình thịch thình thịch đầy kinh hoàng nơi lồng ngực, lại đứng một hồi lâu mới phục hồi tinh thần. 
Ngoài cửa rất an tĩnh, cô cẩn thận lắng nghe một hồi cũng chưa nghe thấy được tiếng vang gì. 
Cô nghĩ có lẽ là anh đã đi rồi, cả căn nhà lớn như vậy chỉ còn lại mình cô. 
Cô dựa vào cửa một hồi mới thu hồi cảm xúc sau đó đi tới phòng thay quần áo. 
Chô đã tắm rửa và chăm sóc da ở spa rồi cho nên về nhà chỉ cần thay quần áo ngủ là trực tiếp ngã xuống giường. 
Có lẽ là do đêm nay ngẫu nhiên gặp được anh mà ngay sau đó anh lại trở về nhà cho nên dù trong đầu cô chẳng nghĩ gì nhưng đáy lòng vẫn rất lộn xộn, lăn qua lăn lại một hồi trên giường mới có thể lâm vào giấc ngủ. 
Dù ngủ rồi nhưng cô vẫn ngủ không được kiên định, trong mơ, cô nhìn thấy hình ảnh không ngừng lặp đi lặp lại: Năm 15 tuổi, cô mặc chiếc váy xinh đẹp mà mẹ vừa mua từ Hongkong về sau đó đi tìm Hàn Tri Cẩn. Ngày đó cô, Hàn Tri Cẩn còn có Tống Hữu Mạn hẹn nhau đi xem phim, vừa tiến vào cửa Hàn gia, cô nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-muon-song-ben-canh-anh/2426002/chuong-10.html