Tại một căn hầm tối.
Từ Mạc cùng một con mèo lại đang nói chuyện vì nhau. Trên tay anh cầm một điếu thuốc, thi thoảng rảnh miệng thì đưa vào hút. Hơi khói cứ từng chút từng chút bay ra, chỉ là trên trán con mèo đó lại có một cái chấm hình tam giác màu vàng trông rất kì quái.
- Lâu rồi không hút thuốc! Nhìn gì, mày có muốn thử chút không hả?
Ngồi một lúc thì anh mới mở miệng nói.
Con mèo kia cứ nhìn chằm chằm anh rồi lắc đầu, mèo thì làm gì biết hút thuốc được cơ chứ! Cho mèo thử hút thì chẳng khác nào cột bịch xi măng vào chân nó rồi thả từ trên cầu xuống dưới nước vậy.
Nhiệm vụ công lược của anh còn chưa xong mà bây giờ lại có thời gian rảnh như thế, hơn nữa đối tượng công lược của anh cũng là lại đang giận mình. Bây giờ cũng không nghĩ ra cách gì...
- Kí chủ, cậu phải dùng hết tâm tư để công lược Thẩm Quân Ngọc đi chứ! Ngài không mau công lược cậu ta thì câu chuyện sẽ giống như nguyên tác... không những cậu ta chết mà cậu còn không yên thân được đâu.
Con mèo vùng lên nói!
Ngoài Miêu Tứ là trợ lý cấp cao của Tiểu Nhất ra thì có một con mèo, chính là con mèo Tam Đại của Từ Mạc có thể nói tiếng người.
Kể về hơn mười năm trước, Tam Đại cũng là một con mèo trợ lý bình thường như Miêu Tứ. Cũng là mèo nhỏ thích ăn chơi, thích nằm ngủ, thích được chủ nhân cưng chiều.
Vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-muon-lam-nam-phu-phao-hoi/2454065/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.