"Tôi chỉ cần vị hôn thê của tôi."
Cố Trinh vẫn nhớ di chúc của Giang Nghiễn chỉ có hai câu.
Nếu bị thương, đừng thông báo cho gia đình.
Nếu hy sinh, hãy hủy hôn ước của tôi và cô ấy.
Cố Trinh nhếch môi: "Vợ chưa cưới của cậu là kiểu gì, liên hôn gia tộc hay là song phương thích nhau?"
"Không phải liên hôn gia tộc," Giang Nghiễn cúi đầu, ngón tay phải liên tục bấm khớp ngón tay trái: "Tôi không biết cô ấy có thích tôi hay không."
Cố Trinh quen Giang Nghiễn đã mười một năm, chưa bao giờ nghe cậu ấm nhà họ Giang nói chuyện bằng giọng điệu này, dường như rất bất lực và hoàn toàn không có cách nào.
Anh phì cười: "Vậy tức là cậu thích người ta, có phải là loại tình đơn phương và yêu thầm?"
Giang Nghiễn không phủ nhận.
Người anh em này có một gương mặt lạnh lùng cấm dục của cậu ấm, ở trường cảnh sát tỷ lệ nam nữ chênh lệch lớn vậy mà người theo đuổi cũng rất nhiều, khi đi làm thì khỏi phải nói, từ chối các cô gái còn bình thản hơn cả khi tổng kết tình tiết vụ án, được công nhận là "máy làm lạnh di động" của Cục công an thành phố Kinh.
Cố Trinh nghĩ rằng người có thể làm cậu ấm nhà họ Giang bận lòng chắc chắn không phải là người bình thường, chắc chắn không thể như cô ngốc đang chạy vội về phía anh, chỉ thiếu mỗi chữ "kém thông minh" viết trên trán.
"Anh hai! Em chụp được bức ảnh cầu vồng siêu đẹp!"
Cố An
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-muon-hon-anh/3741512/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.