Khi tôi và Quan Lập Thành giáp mặt nhau qua khung cửa sổ, thì Tiến Bình nhận một cuộc điện thoại chỉ trong vòng nửa phút. Sau khi cúp máy thì vẻ mặt anh ta có chút không thích hợp, giữ kín như bưng nhìn tôi một cái, mím môi im lặng.
Trái tim tôi đập loạn xạ: “Đã xảy ra chuyện gì sao?”
“Thẩm Hạo Hiên mở một cửa hàng tạp hóa ở Cát Lâm, ngoài mặt là buôn bán các loại thuốc khan hiếm trên thị trường, nhưng bên trong lại lén lút buôn lậu ma túy đá, giá cả mà anh ta bán rất thấp, khiến cho công việc kinh doanh của anh Trương bị chèn ép gắt gao."
Sau khi Trương Thành Nam tiếp cận được với cây đại thụ Phùng Bình Mạn, thì mở liên tiếp mấy nhà bãi ở Cát Lâm. Ở thời kỳ dân quốc, ở Đông Bắc việc kinh doanh vũ trường có những ca khúc hoài cổ, sử dụng virgin để làm tình là cực kỳ hot. Tổ Tông làm điều này thì xem như là lấy tiền ném qua cửa sổ chì vì muốn ép chế Trương Thành Nam.
Thẩm Quốc Minh nắm giữ một nửa chiếc mũ cấp quốc gia, quang cảnh đẹp, rất muốn khống chế Đông Bắc để làm đại bản doanh của riêng mình. Sự kiêu ngạo của Tổ Tông về mặt tình cảm có thể tha thứ, nhưng lại không biết rằng con thủ Quan Lập Thành này lúc nào cũng chờ cơ hội để ngáng chân anh ta.
“Pháp nhân đăng ký của cửa hàng tạp hóa là ai?”
Tiến Bình nói là Văn Nhật Hạ.
Là cô ta?
Suy nghĩ của tôi bị rơi vào bế tắc, nếu Hai Sói là pháp nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-muon-hanh-ha-em-ca-ngay-lan-dem-anh-muon-em/1507535/chuong-214.html