*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cửa xe chầm chậm mở, tôi nhìn bóng người đang đung đưa trên nền đất, trong nháy mắt khẽ thốt lên kinh ngạc.
Trương Thành Nam từ Ninh Khiết trở về rồi.
Hắn ta có thể từ đầu đến cuối luôn ở Cát Lâm, ẩn nấp chờ thời cơ, cảng Cát Lâm chỉ là một cái bẫy lừa Tổ Tông rơi xuống, nhưng thật sự anh có hồ đồ như thế không?
Tàu Phục Hưng số bảy đã thu hút sự chú ý của toàn thế giới, tôi chưa bao giờ gặp phải một việc lớn như vậy ở Đông Bắc trong nửa thế kỷ, nó được đặt ở các tỉnh khác, nó càng là một quả bom nguyên tử, có âm mưu cướp đoạt, nhân viên cấp tỉnh không báo lên trung ương tự ý hạ lệnh, nhân viên điều tra làm không đến nơi đến trốn, hai địa điểm cách nhau đến cả nghìn cây số, nếu nói Tổ Tông đi cướp tàu, thà cứ nói anh đi đào của thì đúng hơn.
Sự thật đã chứng minh, anh thật sự đào ra được mối quan hệ mờ ám của Quan Lập Thành và xã hội đen, sự việc bị lộ, khu quân sự chơi bài ngửa.
Lợi dụng việc Phục Hưng số bảy cập cảng, cũng chuyển một ít đồ, cắt một phần đất, bịt miệng anh, ba bên đều có lợi, không có ai thắng mà cũng chẳng có ai thua.
Quan Lập Thành bước lên trước mũi thuyền, gỡ chiếc mũ trên đầu xuống, đôi mày kiếm rậm khiến khuôn mặt đẹp toát lên vẻ ấm áp nhưng cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-muon-hanh-ha-em-ca-ngay-lan-dem-anh-muon-em/1507475/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.