*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trên đời này có một loại phụ nữ vô cùng đáng sợ, cô ta ngụy trang bằng vẻ dịu dàng, hiền thục sau đó sẽ bán đứng mình, tuy nhiên sau đó bọn họ còn mang ơn cô ta bởi vì cái kỹ thuật diễn xuất của cô ta.
Tôi giơ tay đẩy Văn Nhật Hạ, cô ta không dám tranh cãi với tôi, tôi chỉ dùng sức một chút thì cô ta cũng tránh xa tôi ra: "Cô Thẩm, tôi biết cô muốn nhanh chóng trừ bỏ tôi, nhưng mà lòng dạ xấu xa của cô thì ai cũng biết rồi. Tại sao phải vội vàng gây hấn như vậy, giấu trong lòng không phải tốt hơn sao? Nếu tôi đã có chuẩn bị thì làm sao cô có thể thành công được?"
Cô ta không kiêu ngạo cũng không nóng nảy, thái độ bình tĩnh: "Cô Trình thực sự nghĩ rằng có đứa bé thì sẽ luôn may mắn sao. Cô không tò mò xem tôi chuẩn bị ra đòn dứt điểm thế nào sao?"
Ý của cô ta là hạt giống cho dù đã bén rễ nhưng chưa chắc đã nảy mầm và kết trái được, đứa bé có cơ hội để nhìn thấy thế giới này hay không còn chưa thể chắc chắn được.
Trắng trợn trù ẻo tôi như vậy, cho rằng tôi là người điếc sao. Tôi không thể tiếp tục giả bộ dịu dàng thân thiện được nữa, thay vào đó là sự lạnh lùng: “Tôi, Trình Bảo Ái tôi trông mong lâu như vậy mới tìm được một người che chở cho mình, vậy thì làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-muon-hanh-ha-em-ca-ngay-lan-dem-anh-muon-em/1507423/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.