CHƯƠNG 98Năm 2569 Công Nguyên, Cộng hòa Liên bang Trung Hoa, tỉnh Bắc Hành Chính, thành phố Y.
Tháng mười – mùa thu vàng, mưa dầm không dứt, không khí ẩm lạnh, nhiệt độ giảm mạnh.
Hai mươi năm trước, một loại virus hiếm thấy đã càn quét toàn cầu, khiến nhân loại tổn thất thảm trọng, thương vong vô số, suýt bị diệt vong. Khắp nơi vang lên tiếng kêu than xé trời, tang thi hoành hành khắp các thành phố. Trong nội bộ con người, những kẻ cơ hội nổi lên như nấm, lợi dụng loạn thế để tranh quyền đoạt lợi, khiến thế đạo càng thêm hỗn loạn, chiến hỏa lan tràn khắp nơi.
Khi nhân loại sắp chạm đến bờ diệt vong, các nhà lãnh đạo toàn cầu cuối cùng cũng gạt bỏ hiềm khích, đồng lòng liên kết để chống lại tai họa mạt thế. Cục diện thế giới từ đó bị xáo trộn: các quốc gia ở châu Á, châu Âu, châu Mỹ và châu Phi sôi nổi sáp nhập. Nước nhỏ dựa vào nước lớn, nước lớn thôn tính nước nhỏ. Một loạt quốc gia mới lần lượt ra đời.
Trần Nặc mở điện thoại xem giờ – đã gần tám giờ sáng. Cô xoa mắt ngồi dậy.
Thẩm Nam Chu đẩy cửa bước vào, trên tay là khay bữa sáng còn bốc khói.
“Đầu còn đau không?” anh hỏi.
Cô ngáp dài, lắc đầu rồi cười: “Không đau nữa rồi.”
Cô định xuống giường, Thẩm Nam Chu đã đặt khay xuống, nói: “Dép của em ở bên kia, để anh lấy.”
Trần Nặc thoải mái như một nữ vương, để chồng quỳ một gối đi dép cho mình. Anh khẽ hôn lên cẳng chân trắng nõn của cô rồi nói: “Ăn sáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-muon-giau-em-di/4797829/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.