CHƯƠNG 96
Lời Trần Nặc buông ra như một nhát dao sắc lạnh, đâm thẳng vào ngực Thẩm Nam Chu. Trái tim anh khẽ run lên, rồi co thắt lại, khoảnh khắc ấy như có máu đang tuôn trào. Môi anh mấp máy, nhưng âm thanh nghẹn lại trong cổ, cuộn trào mà không thoát ra nổi một tiếng.
Một lúc lâu sau, anh hít sâu, đưa tay lên, lòng bàn tay nhẹ đặt lên khuôn mặt tái nhợt của vợ. Làn da ấm mềm khiến tim anh dịu lại phần nào. Anh khẽ nói, giọng chứa đầy cam đoan:
“Anh hứa, sẽ không bao giờ để chuyện này xảy ra lần nữa, vợ à.”
Thật ra Trần Nặc cũng chẳng thực sự giận chồng. Chỉ là vì sợ hãi đến tột cùng, nỗi sợ ấy hóa thành cơn giận dữ. Tựu trung, vẫn chỉ là lo lắng và hoang mang. Khi nãy vì nóng nảy mà cô tát chồng, giờ thấy anh cúi đầu, dáng vẻ khép nép, cô cũng chẳng nỡ tiếp tục làm mình làm mẩy nữa. Cô mím môi nói:
“Sau này anh có chuyện gì cũng không được giấu em. Dù tốt hay xấu, cũng phải nói cho em biết.”
Trong lòng cô cũng ngầm thề, nếu sau này Thẩm Nam Chu lại viện cớ “vì tốt cho em” để giấu chuyện, cô nhất định phải cảnh giác, không để anh dắt mũi thêm lần nào nữa.
Người ta nói “ngã một lần khôn ra một chút”, “mất bò mới lo làm chuồng”, cũng còn kịp vậy.
Thẩm Nam Chu mỉm cười, khẽ đáp: “Về sau, chuyện gì anh cũng sẽ nói với em.”
Trần Nặc làm bộ độ lượng, phất tay: “Thôi được, lần này em tạm bỏ qua. Nhưng còn phải xem anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-muon-giau-em-di/4797827/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.