Nếu như trước kia, Trần Nặc tuyệt đối sẽ không tùy tiện nói ra chuyện bỏ nhà bỏ cửa đến nơi khác sinh sống. Cô là người nặng tình cảm, hoài niệm quá khứ, mang tư tưởng truyền thống: một khi đã có nhà, cô ghét chuyển đi, muốn sống ở đó đến thiên trường địa cửu. Giống như với bất động sản ở Tuyền Dương trước kia, dù sau này đi học đại học ở nơi khác, nhưng sâu thẳm trong tim, Tuyền Dương vẫn luôn là nơi cô muốn lá rụng về cội.
Nhưng hiện tại, cuộc sống thay đổi, tuổi tác lớn hơn, hoàn cảnh khác biệt, tư tưởng đương nhiên cũng theo đó mà thay đổi.
Con cái ngoan ngoãn, chồng cưng chiều, gia đình viên mãn hạnh phúc, những chấp niệm về bất động sản không còn sâu sắc nữa. Có người thân ở bên, nơi nào chẳng thể an cư? Nhà cũ hay nhà mới, chỉ cần cả nhà ở cạnh nhau, Trần Nặc không còn coi trọng những thứ mang tính hình thức kia nữa.
Hiện tại, rõ ràng chuyện của Nguyên Trí có chút khó giải quyết, dường như không đơn giản như vẻ bề ngoài. Nếu biết rõ gặp mặt không tốt thì cứ không gặp là xong, dù sao cũng không thiếu tiền, thế giới rộng lớn như vậy, không chọc được thì trốn.
A Man thẳng thừng chỉ vào trọng tâm vấn đề: “Trốn cái gì mà trốn? Ý tưởng này của em thì có khác gì bịt tai trộm chuông đâu? Chị ghét nhất cái kiểu yêu đương muốn chết mà cứ lôi người khác xuống nước, ra vẻ như anh ta cao thượng lắm hay gì? Trái đất phải quay quanh anh ta à? Mọi thứ tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-muon-giau-em-di/4797822/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.