Từ trong xe bước xuống, Trần Nặc đánh giá căn nhà độc lập trước mắt. Hàng rào, biệt thự hai tầng, mái nhà nhọn, bãi cỏ xanh mướt, con đường lát đá trắng kéo dài đến bậc thang dẫn vào nhà, những căn nhà liền kề hai bên cách nhau một con phố hẹp, căn nhà trước mắt này dường như được cố ý tách biệt ra, trông… ừm, rất độc lập.
Ở Zurich, những căn nhà trên đoạn đường như vậy đương nhiên sẽ không rẻ, nhưng đối với phi nhân loại mà nói, thiếu gì thì thiếu chứ tiền bạc chắc chắn không thiếu.
Nội thất trong nhà sang trọng như dự kiến. Vì là ở nhờ, nên hai người không định lên tầng hai, chỉ chuẩn bị an cư ở phòng khách tầng một.
Căn nhà hẳn vừa mới được dọn dẹp, rất sạch sẽ, ngay cả phòng khách cũng không một hạt bụi.
Thẩm Nam Chu đi vào phòng tắm xả nước, giục Trần Nặc đi tắm, tranh thủ thời gian này, anh tìm trong tủ quần áo bộ ga trải giường và chăn gối được giặt sạch sẽ, lần lượt trải ra, rồi đi vào bếp nhìn một lượt, tủ lạnh quả nhiên đầy ắp đồ ăn.
Khi Trần Nặc lau tóc bước ra từ phòng tắm, Thẩm Nam Chu vừa hay bưng bánh kem trà xanh và sữa ấm nóng mở cửa đi vào.
“Ở đâu vậy anh?” Cô hỏi. Ngay sau đó, cô chợt hiểu ra: “Là Lam tiên sinh phải không?”
Đặt khay lên chiếc bàn tròn nhỏ cạnh cửa sổ, Thẩm Nam Chu tìm thấy chiếc máy sấy tóc bị kẹt trong góc vali, cắm điện và “ừ” một tiếng: “Chỗ này mỗi tuần đều có người đến dọn dẹp, biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-muon-giau-em-di/4797783/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.