Có người ở đây, Sơ Xuân đương nhiên không chịu làm, nhưng vẫn duỗi tay qua lấy hộp thuốc và bật lửa của anh đến trước mặt mình, chính thức nói: “Giờ được rồi, em giữ giúp anh. Anh có muốn cũng không được.”
Một hành động tàn nhẫn, không hổ là cô.
Trời dần tối, Lộ Dao được Vệ Chuẩn dẫn đi chơi cát.
Sơ Xuân sợ cát lọt vào giày, đứng xem ở khu nghỉ ngơi bên cạnh tấm ván gỗ, nghe tiếng cười vui vẻ bên kia, không khỏi nghĩ, như vậy thật tốt.
Không bao lâu sau, Sơ Xuân phát hiện Vệ Chuẩn và Lộ Dao bị mọi người bao vây.
Cô đứng cao hơn một chút để xem, thấy Vệ Chuẩn quỳ một gối trên cát.
Khuôn mặt Lộ Dao đầy ngạc nhiên.
Giọng điệu của Vệ Chuẩn nghiêm túc hơn nhiều so với sự vui đùa không đứng đắn trên mặt từ trước đến nay, “Dao Dao, anh muốn cầu hôn em.”
Xung quanh vang lên tiếng ồn ào rất dài.
“Lần đầu tiên làm chuyện này, có chút lo lắng.” Vệ Chuẩn trêu chính mình, “Quên lời rồi.”
“……”
Lộ Dao dở khóc dở cười.
“Hay là phát huy ngay tại chỗ luôn.” Vệ Chuẩn nói, “Anh muốn vĩnh viễn đi cùng em, anh muốn trở thành người đàn ông xứng đáng để em dựa vào cả đời.”
“Trước đây anh thật sự không hiểu chuyện, nhưng có sai lầm của người khác, sau khi rút ra bài học, anh nhất định sẽ quý trọng em.”
“Em sẽ lấy anh, đúng không.”
Vệ Chuẩn vốn quỳ một chân dưới đất, trên tay cầm nhẫn kim cương cầu hôn Lộ Dao, không biết ai đột nhiên nhắc nhở phải quỳ hai chân, khiến cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-minh-em/645949/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.