Tạ Yến không nghiêm túc xem xét vấn đề có thích Sơ Xuân hay không.
Bởi vì quá đơn giản.
Tựa như có người hỏi liệu ngày mai mặt trời có mọc ở hướng đông không.
Bất giác, loại chuyện này hòa nhập vào cuộc sống của mình.
Rất nhỏ đến mức dễ dàng bỏ qua, nhưng tồn tại một cách rõ ràng.
Không biết bắt đầu từ khi nào, anh coi chuyện Sơ Xuân thích anh là chuyện bình thường như ăn cơm, là chuyện tất yếu trong cuộc đời anh, tựa như ánh sáng chiếu vào phòng ngủ buổi sáng, anh đã quen, nhưng chưa từng nghĩ tới, ngày nào đó nó sẽ đột nhiên biến mất.
–
“Cho nên, hiện tại cậu gặp phải một vấn đề rất lớn.”
Sau ngày lễ tình nhân, Vệ Chuẩn biết Tạ Tinh Lâm tặng hoa và tỏ tình đủ kiểu với Sơ Xuân nên có kết luận như vậy đối với người anh em tốt.
Tạ Yến ngồi trên ghế da màu đen, hơi ngả đầu ra sau, thái độ hiền hoà nhưng mặt mày lộ ra vẻ mệt mỏi, “Nói rõ chút.”
Vệ Chuẩn chống tay lên bàn, rất có khí thế của giáo viên trên bục giảng, “Vấn đề chia làm hai loại, việc công và việc tư, nhưng cho dù loại nào cũng đều liên quan đến cháu trai của cậu.”
Tạ Yến: “Vớ vẩn.”
Vệ Chuẩn: “Tớ có thể giúp cậu phân tích đúng điểm mạnh của cậu. Ví dụ như, về phương diện đầu tư hay là quản lý, cậu chắc chắn sẽ đè bẹp Tạ Tinh Lâm. Tiếp theo là phương diện tình cảm, điểm mạnh của cậu là gì?”
Tạ Yến không lên tiếng, đợi nghe tiếp.
Vệ Chuẩn suy nghĩ thật lâu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-minh-em/645929/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.