Đáng ngờ không kém còn có Sơ Xuân.
Cô xác định mình không nghe lầm, Tạ Tinh Lâm gọi Tạ Yến là chú hai.
Hai người này không chỉ quen nhau, mà còn là chú cháu ruột?
So với hai người đang kinh ngạc, Tạ Yến bình tĩnh nhất, lặng lẽ mời cháu trai vào nhà, kỹ năng thành thạo giống như là chủ nhân của nhà này.
Sau đó bình tĩnh đáp lại lời của cháu trai: “Chú ở đây.”
“Đây không phải là nhà của Sơ Xuân à, sao chú hai ở đây?” Tạ Tinh Lâm hỏi ra nghi ngờ trong lòng, rồi nhìn Sơ Xuân, tự hỏi có phải mình lầm địa chỉ hay không.
“Anh ấy không ở đây.” Sơ Xuân kịp thời sửa lại, “Anh ấy ở bên cạnh.”
Lời giải thích nghe có vẻ hợp lý.
Nhưng Tạ Tinh Lâm thấy không ổn.
Sao hai người này trở thành hàng xóm?
Nghi ngờ trong lòng chưa tan, còn hơi choáng ngợp.
Những tưởng rằng nơi này sẽ là không gian dành cho hai người, đột nhiên thêm một người nữa, còn là chú hai của mình, phá vỡ kế hoạch ban đầu của anh.
Việc đã đến nước này, phải bình tĩnh đối mặt.
Tạ tiểu thiếu gia phá vỡ bầu không khí xấu hổ: “Thật trùng hợp, không ngờ hai người là hàng xóm.”
“Tôi cũng không ngờ anh ấy là chú hai của anh.” Sơ Xuân không nhìn Tạ Yến khi cô nói câu này, “Hai chú cháu khác nhau rất nhiều.”
“Vậy à.” Tạ Tinh Lâm không biết lời nói có ẩn ý, “Người khác nói rằng anh và chú hai rất giống nhau.”
“Làm gì có, anh tốt hơn chú hai của anh nhiều lắm.” Sơ Xuân nói móc, “Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-minh-em/645928/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.