Ánh nắng gay gắt đã dịu lại. Mặt trời dần nép mình sau nhưng tán cây me Tây nhường chỗ cho ánh sáng dịu nhẹ, huyền ảo của mặt trăng. Bóng tối dần bao trùm lấy màu xanh thăm thẳm bắt mắt của bầu trời. Từng dãy lớp đã lên đèn, những ánh đèn rực rỡ sắc màu. Cả sân trường yên ắng hẳn. Mỗi lớp đang chuẩn bị bữa ăn ấm cúng cho mình. Mùi hương tỏa bay khắp nơi, từng làn khói trắng bay nghi ngút lên cao, vui đùa cùng những vì sao lấp lánh. Thật là yên bình và thoải mái. Lâu lâu lại vang lên mấy tiếng cười đùa rôm rã từ lều trại của mấy lớp. Một đống củi lớn đã được xếp gọn gàng giữa sân chỉ trông chờ được ăn một mồi lửa và sáng rực lên trong đêm.
Ăn uống thõa mãn tôi lon ton chạy ra ngoài kiếm hắn. Cái này là do mụ Dĩnh Vy bỏ rơi tôi trước nhá chứ không phải tôi mê hắn quá nên mới đi đâu. Nàng ta đang đi tìm thầy Thiên để đưa món trứng cuộn mà nàng ta đã cất công lén lút ăn hôi của tôi. Xí! Con người có trai quên bạn.
Tôi dừng lại ngắm nghía khắp nơi một tí rồi lại chậm chạp lết qua lều lớp hắn. Ồ người tôi cần tìm kia rồi. Hắn đang bị bọn bạn cùng lớp ức hiếp, bắt bê hết chảo này rồi khiêng bao rác kia. Bỗng máu "muốn che chở" của tôi nổi lên. Tôi hùng hổ nhảy bổ ra trước mặt hắn, nói với thằng Kỳ bạn hắn kế bên:
"Em xách bao rác giúp Khải nha. Chị mượn thằng nhóc chút."
Rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-lo-yeu-em-roi-chang-trai-a/2725451/chuong-44-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.