Mấy ngày sau, cả nhà tôi dường như đã trở lại bình thường. Ai cũng cố gắng hạn chế nhắc về cô Mỹ. Khoảng thời gian hắn còn ở đây rất ngắn ngủi, không nên để mọi người không thoải mái, không vui. Mỗi ngày hắn đều đèo tôi đi học rồi đèo tôi về, đó là niềm hạnh phúc mỗi ngày của tôi đấy. Khi nào rãnh thì bố sẽ chở hai đứa tôi đi học. Thật sự là cả nhà đang rất cố gắng.
Thầy Thiên vẫn như vậy. Vẫn như bình thường, vui vẻ lên lớp, trông không có vẻ gì là biết đến việc mình còn có một thằng em trai và nó đang học trong trường mình dạy. Cô Mỹ chắc chưa nói gì rồi. Chuyện mình có một đứa con riêng khác thật sự rất khó nói, đặc biệt là với người chồng mới. Nếu vậy thì cô Mỹ đừng nói, để hắn ở cùng gia đình tôi luôn đi, vậy không tốt hơn sao? Vừa nghĩ đến đó tôi liền nhéo má mình một cái, chuyện tầm phào.
Thời gian thấm thoát trôi như ngựa chạy, mới đó mà một tháng nữa đã trôi qua. Sắp đến ngày hội cắm trại ở trường rồi. Mấy đứa trong lớp nói riêng và toàn trường nói chung đang tất bật chuẩn bị cho ngày hội đó. Tụi nó còn hăng hái hơn cả ôn thi nữa cơ. Dù sao cũng đã vượt qua kì thi HKI cùng mấy bài kiểm tra 15 phút an toàn nên tụi nó đứa nào cũng tràn đầy sức lực. Có đứa bỏ cả học thêm để làm cổng trại, tập múa lửa và dân vũ. Ngày trại năm nay là năm cuối của bọn "già trâu" này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-lo-yeu-em-roi-chang-trai-a/2725449/chuong-44-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.