Phong Lạc Hiên cẩn thận đứng ở bên giường Tử Điệp, nhưng hắn lạikhông biết kỳ thật Tử Điệp đã tỉnh lại chỉ là không muốn đối mặt với hắn mới cố ý làm bộ như chưa có tỉnh lại mà thôi, Tử Điệp bị ánh mắt PhongLạc Hiên nhìn chằm chằm cả người không được tự nhiên, bất đắc dĩ đànhphải mở mắt. Tử Điệp mở mắt ra, hai mắt vô thần nhìn chằm chằm nóc nhà, sắc mặttái nhợt tựa như tờ giấy trắng, thấy Tử Điệp tỉnh lại ánh mắt Phong LạcHiên sáng ngời. “Rốt cục đã tỉnh lại, lần này ngươi làm Trẫm thật sợ hãi” . Tử Điệp giống như không có nghe thấy đối phương nói gì, ánh mắt vẫnthẳng tắp nhìn chằm chằm nóc nhà, không nhìn cũng không nghe. Phong Lạc Hiên thấy Tử Điệp ngay cả liếc hắn một cái cũng không liếc, không muốn lại đem tức giận phát tác ra ngoài. “Nếu người đã tỉnh lại ,người đâu, đi đem chén cháo đã chuẩn bị đưa đến cho Lam tiểu thư uống trước một chén” Phong Lạc Hiên phân phó nói. Một nha hoàn vội vàng đi ra ngoài lấy chén cháo. “Bực bội thì bực bội nhưng cũng phải dưỡng thân mình tốt lên” Phong Lạc Hiên đối với Tử Điệp nói. “Hoàng Thượng thần mệt mỏi, muốn tiếp tục ngủ, mời người trở về đi, quốc sự trọng yếu” Tử Điệp suy yếu nói. “Trẫm muốn nhìn ngươi dùng xong cháo mới trở về” Phong Lạc Hiên tiếp nói. “Không cần, thần tự mình dùng, còn có người hầu hạ không dám nhọc lòng Hoàng Thượng“ Phong Lạc Hiên nhìn bộ dạng tuyệt tình của Tử Điệp trong lòng ẩn ẩn đau đớn, nhịn không được tức giận bùng nổ. “Tử Điệp, đừng tưởng rằng ngươi tự tự sát thì Trẫm sẽ bỏ quangươi, mơ tưởng! Chỉ cần Trẫm còn sống thì ngươi cho dù có thành quỷcũng phải là quỷ của Trẫm” . Tử Điệp tâm đã chết lặng giờ phút này đã không còn đau đớn mà chỉquyết tuyệt nhìn nóc nhà, Tử Điệp buồn bã cười, tươi cười kia giống nhưhồ nước mùa thu hồ, tùy thanh nhã nhưng không có một chút sức sống, TửĐiệp quay đầu nhìn cơn thịnh nộ của Phong Lạc Hiên, nhẹ nhàng cười nói: “Hoàng Thượng nếu đã hạ quyết tâm, như vậy vô luận thần nóithế nào đều không làm nên chuyện gì, Hoàng Thượng quyết tuyệt như thếthì thần cũng đồng dạng như vậy, ta làm quỷ của ai cũng sẽ không làm quỷ của ngươi !” Phong Lạc Hiên nắm chặc tay đấm mạnh lên tường, nhất thời một dòngmáu đỏ tươi từ trên tường nhỏ xuống, bọn nha hoàn trong phòng ngườingười đều dọa quỳ trên mặt đất không dám đứng lên. “Tử Điệp ! Làm nữ nhân của Trẫm đối với ngươi mà nói thật sự khó như vậy sao ?” Phong Lạc Hiên tựa tường buồn bã hỏi. Giờ khắc này, Phong Lạc Hiên không còn phong phạm đế vương mà chỉ làmột nam tử bị tình làm tổn thương, tình ăn sâu trong người cũng đảthương người. Tử Điệp nhìn Phong Lạc Hiên, khi nào bóng dáng của hắn cũng có mộtnỗi cô tịch, nhưng yêu thì không thể chia đều , ở trong lòng nàng đã đem tình yêu này không hề giữ lại giao hết cho Lạc Hàn, không có năng lựccho người nào khác, cũng bao gồm cả Phong Lạc Hiên. “Hoàng Thượng không phải ngươi sai, là thần không có phúckhí, Hoàng Thượng nếu chịu dụng tâm quan sát ngươi sẽ phát hiện tronghậu cung này cũng có người đối với Hoàng Thượng yêu sâu đậm, các nàngmới là người đáng để Hoàng Thượng thiệt tình đối xử tử tế , mà thần chỉlà khách qua đường trên con đường sinh mệnh của Hoàng Thượng mà thôi,không cần để trong lòng” Tử Điệp nhìn bóng lưng Phong Lạc Hiên nói. “Phải không ! Thật sự chính là một khách qua đường sao, cóphải Trẫm ở trong lòng ngươi cũng chỉ là một vị khách qua đường mà thôi, ngươi cũng biết, ngươi ở trong lòng Trẫm không phải là một vị khách qua đường vội vã, mà đã nghĩ chân ở đây luôn rồi. Trẫm yêu ngươi cũng không kém gì so với Lạc Hàn, Trẫm cùngLạc Hàn đồng thời nhìn thấy ngươi, Trẫm muốn biết, ngươi vì sao lựachọn hắn mà không phải Trẫm” Phong Lạc Hiên lấy tay chống lêntường nói, huyết vẫn một giọt một giọt nhỏ xuống phía dưới như cũ, không có ý chỉ của hắn ai cũng không dám tiến lên khuyên bảo.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]