Đêm, trầm tĩnh như nước, ban đêm nơi biên cương đã không còn thấy mùa thu thanh mát đã có chút đông giá lạnh.
Lạc Hàn một mình một người đứng trên thảo nguyên mờ mịt, tâm vẫn đauđớn không nguôi, lúc này đây Lạc Hàn chắc chắn Tử Điệp nhất định đã xảyra chuyện, nếu không hắn sẽ không đau lòng giống như bây giờ, hoảng , đi đến nơi hoang tàn vắng vẻ này cũng đã hơn một tháng , Lạc Hàn vẫn không gửi cho Tử Điệp một phong thơ nào bởi vì nơi này điều kiện rất giankhổ, nếu phải ra roi thúc ngựa truyền tin thì tín giả sẽ không chịu nỗi, Lạc Hàn không muốn vì việc tư của mình mà phải mệt nhọc bọn họ, Lạc Hàn cũng từng nghĩ để cho Phong Lạc Hiên giao cho Tử Điệp, nhưng cuối cùngvẫn không làm vậy, bóng dáng Lạc Hàn dung nhập vào trong bóng đêm mờ mịt tựa như màn đêm thanh bần.
Lúc Lạc Hàn từ trong lều trại đi ra vừa vặn đụng phải Lam Vân Lỗi,sắc mặt Lạc Hàn không tốt Lam Vân Lỗi hoàn toàn thấy rõ, ngày mai sẽchính thức khai chiến vì thế hắn rất lo lắng cho thân thể của Lạc Hàn,Lam Vân Lỗi thấy Lạc Hàn ở đứng bên ngoài đã lâu, hắn sợ hàn sương bênngoài sẽ ảnh hưởng đến thân thể của Lạc Hàn vì thế cất bước đến bênngười Lạc Hàn nói:
“Lạc Hàn, không thoải mái sao? Hay là gọi quân y đến xem thử, bên ngoài lạnh lẽo vẫn nên đi vào thôi” .
“Ta không sao, để cho ta đứng đây một lát” Lạc Hàn vừa nói vừa lấy tay nhẹ đặt lên vị trí trái tim.
“Vân Lỗi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-lam-vuong-phi-cua-nguoi/1617511/quyen-2-chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.