Phong Lạc Hiên đứng ở đàng kia bình tĩnh nhìn Tử Điệp, nhìn giống như trải qua cả ngàn năm dài lâu mới chậm rì rì nói:
“Ở trong cung quen không? Nếu có cái gì không hài lòng tùy thời nói với Lạc Tuyết, trẫm sẽ bảo người một lần nữa bố trí” .
“Này đã tốt lắm , không cần phiền toái Hoàng Thượng , hơn nữa ởtrong cung cũng được một thời gian dài không có về nhà vấn an cha mẹ ,ta nghĩ muốn về thăm” Tử Điệp theo lời nói của Phong Lạc Hiên nói.
“Cũng tốt, ngươi có thể đi về trước, qua một thời gian trẫm lại phái người tới đón ngươi” .
“Tạ Hoàng Thượng ân chuẩn” .
“Trẫm cùng ngươi có tất yếu khách sáo như vậy sao” !
“Quân thần chi đạo, tiểu nữ không dám vượt quá giới hạn” .
“Ngươi…” .
Phong Lạc Hiên nhìn Tử Điệp đứng ở đàng kia vẫn không nhúc nhích ,hắn không rõ hành vi của Tử Điệp, nữ nhân khác nhìn thấy hắn đều là ùalên nghĩ hết các biện pháp đến lấy lòng hắn chỉ có nàng đối hắn là tị mà xa chi (tránh như tránh rắn)( ông này tự tin thái quá),ở trong ánh mắt trong suốt của nàng nhìn không tới một tia tình cảm ái mộ cho dù là một chút hắn đều thất vọng không có thấy, Phong Lạc Hiêncàng cảm thấy Tử Điệp cùng những nữ nhân khác không giống nhau, Tử Điệpthông minh sao không nhận ra trong ánh mắt của Phong Lạc Hiên nhìn đếncó điều làm nàng bất an, đó giống như cảm giác khi người thợ săn nhìnthấy con mồi phát ra quang mang.
Lúc này Tử Điệp nghĩ nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-lam-vuong-phi-cua-nguoi/1617445/quyen-1-chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.