Tử Điệp ở phía trước đi tới Phong Lạc Hàn theo phía sau, dọc theođường đi trầm mặc cũng không nói một câu gì, thời điểm đi đến chổ ở củaPhong Lạc Tuyết ,Phong Lạc Hàn nói:
“Ngày mai ta sẽ ở chổ hôm nay gặp chờ ngươi” nói xong không đợi Tử Điệp lấy lại tinh thần đã đi xa .
Tử Điệp lăng lăng nhìn bóng dáng Phong Lạc Hàn đi xa vẫn như cũ côtịch, thẳng đến khi không còn nhìn thấy bóng dáng kia Tử Điệp mới buồnbã ỉu xìu trở lại chổ Lạc Tuyết, Lạc Tuyết quan tâm tiến lên hỏi nàng vì sao lại không vui, Tử Điệp lắc đầu cái gì cũng chưa nói bổ nhào lêngiường ngã đầu ngủ vùi.
Sáng sớm ngày hôm sau Tử Điệp liền chuẩn đi tới nơi đã hẹn, một thân váy màu thủy lam, đai lưng cùng màu khéo léo trên chiếc eo nhỏ, hợp thể càng làm cho dáng người nàng thoạt nhìn càng thêm mạn diệu nhiều vẻ,trang sức màu đỏ, tóc bị nàng dùng một cây kim trâm màu ngà cố định lộra chiếc cổ ngọc trắng nõn thon dài, Tử Điệp phi thường vừa lòng bộ dạng hiện tại của mình đối với gương thản nhiên mỉm cười, cười một cáikhuynh thành, cười thêm một cái khuynh quốc, Phong Lạc Tuyết không khỏixem ngây người, nàng không nghĩ tới Tử Điệp có thể mỹ đến mức làm chongười ta đui mù, trong mắt ẩn tình miệng mỉm cười, Lạc Tuyết ngơ ngácnói:
“Tử Điệp tỷ tỷ ngươi thật đẹp , ta cảm thấy cái gì cũng không có thể hình dung vẻ đẹp của ngươi” !
Tử Điệp không khỏi cười cười, chính mình cũng không hiểu được mìnhmặc như vầy là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-lam-vuong-phi-cua-nguoi/1617444/quyen-1-chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.