Hai người đứng giằng co ở cửa phòng thi.
Dụ Hạ yên lặng nhìn Lục Nhiên, nghiêm túc nói: "Tớ nhìn cậu đi vào rồi tớ đi."
Lục Nhiên nhướng mày: "Cậu sợ tôi bỏ đi như vậy à?"
Dụ Hạ gật đầu: "Cậu không được bỏ đi."
Lục Nhiên có chút buồn cười nhìn cô: "Vì sao?"
Dụ Hạ mím môi: "Dù sao lần thi này cậu cũng không thể tiếp tục bỏ thi được."
Không khí trầm mặc.
Lục Nhiên khoanh tay trước ngực, không chút để ý dựa vào cạnh cửa, tầm mắt vẫn luôn nhìn Dụ Hạ.
Dụ Hạ đứng trước mặt cậu không rời, thái độ rất kiên quyết.
Hai người cứ như vậy nhìn nhau trong im lặng.
Sắp bắt đầu thi, những học sinh trong phòng thi khác khi đi ngang qua đều nhìn thấy cảnh tượng này.
Bọn họ có chút kinh ngạc, không biết vì sao hai người này giằng co.
Hơn nữa, mọi người đều nhận biết Lục Nhiên.
Nhưng bọn họ biết tính tình Lục Nhiên không tốt, không dám nhìn nhiều, nên nhanh chóng tản ra.
Lúc này, một giọng nói lỗi thời vang lên: "Bạn học, nhường một chút."
Người nọ âm dương quái khí(*) tiếp tục nói: "Trước khi thi còn nói tình nói yêu......"
(*) Tính tình cổ quái, làm cho người ta không biết đâu mà đoán định.
Lục Nhiên nghiêng đầu, liếc nhìn người nọ một cái, cười như không cười nói: "Mày lặp lại lần nữa."
Người nọ ngẩng đầu, thấy người trước mắt là Lục Nhiên, lời nói tức khắc nghẹn ở cổ họng.
Giọng điệu của người nọ lập tức mềm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-la-vi-dong-tam/2530146/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.