Vẻ mặt của nam sinh Nhị Trung kia không vui, ly trà sữa bị hất văng xuống đất, trên mặt đất tràn ngập trà sữa, bộ dạng có chút chật vật.
Loại trường hợp này làm nam sinh cảm thấy xấu hổ, cậu ta không kiên nhẫn mà quay đầu lại nhìn: "Ai đó?"
Lục Nhiên lạnh mặt đi tới, hơi híp mắt.
Khuôn mặt cậu đầy tức giận, khoé môi vì tức giận mà mím thẳng làm tăng thêm vài phần địch ý.
Lục Nhiên bảo vệ Dụ Hạ hộ ở phía sau, nhìn thấy bộ dạng ủy khuất của cô.
Cậu đau lòng muốn chết.
Lục Nhiên túm lấy cổ áo của nam sinh kia: "Lá gan của mày không nhỏ đó."
Nam sinh cũng không yếu thế, thẳng lưng hỏi: "Mày quản cái gì?"
Cậu ta chẳng qua là nhìn thấy một nữ sinh nhỏ, xinh đẹp, dáng người nhỏ nhắn, tính tình thoạt nhìn rất mềm.
Nam sinh còn chưa cùng Dụ Hạ nói được mấy câu, chuyện vừa rồi bị người khác cắt ngang, hiện tại đang nổi nóng.
Tay Lục Nhiên cũng không thả lỏng, lửa giận càng sâu: "Cô ấy là người mà mày có thể trêu chọc sao?"
Vừa dứt lời, cậu liền đấm thẳng một quyền vào mặt nam sinh kia.
Nam sinh kia không dám nói nữa, rốt cuộc cũng giảm lửa.
Một giọng nói nhỏ mềm mại, nhẹ nhàng vang lên phía sau Lục Nhiên.
"Lục Nhiên."
Động tác của cậu dừng lại, không có tiếp tục.
Giọng nói của Dụ Hạ có chút rụt rè, còn có chút sợ: "Đừng đánh nữa, được không?"
Lục Nhiên một tay kéo nam sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-la-vi-dong-tam/2530133/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.