Dụ Hạ nghi hoặc đi đến bên cạnh Lục Nhiên. Cô cúi đầu nhìn thoáng qua, ngẩn ra.
Lục Nhiên cầm một quyển bài tập tiếng Anh, ánh mắt vẫn luôn đặt ở phía trên quyển sách. Nhưng vấn đề là, quyển sách kia bị ngược, dòng chữ trên mặt bìa cũng là ngược.
Dụ Hạ nén cười: "Lục Nhiên, cậu cầm ngược sách rồi."
Lục Nhiên liếc mắt một cái, cậu quả thật đã cầm ngược. Tuy nhiên, cho dù cậu bị vạch trần cũng không hề xấu hổ chút nào.
Cậu chậm rãi đặt sách xuống, đặt tay lên mép bàn. Cậu không chút hoang mang xoay người, đặt tay còn lại lên lưng ghế, giương mắt nhìn về phía Dụ Hạ.
Khoé miệng Lục Nhiên hơi nhếch lên: "Đọc sách tiếng Anh không hiểu gì hết."
Dụ Hạ biết Lục Nhiên đang phóng đại: "Không phải hồi nhỏ cậu từng sống ở nước ngoài một thời gian sao?"
Mẹ đã nói với cô rằng, Lục Nhiên đã từng ở nước ngoài với bố mẹ cậu ấy. Vậy nên tiếng Anh của Lục Nhiên hẳn là rất tốt mới đúng.
Lục Nhiên nhướng mày: "Chuyện lâu như vậy, tớ đã sớm quên."
Lục Nhiên nhìn xung quanh một cái, kéo một chiếc ghế ra bên cạnh cậu.
Cậu tùy ý đặt tay trên ghế, hất hất cằm: "Ngồi."
Dụ Hạ nhìn thoáng qua, nhưng không ngồi xuống.
Khoảng cách này có chút quá gần rồi.
Lục Nhiên thấy Dụ Hạ không nhúc nhích, biết suy nghĩ của cô.
Cậu hơi cao giọng, cố ý nói: "Lớp trưởng nhỏ, cậu ngồi đi chứ."
Dụ Hạ mím môi, kéo ghế ra một khoảng. Cho đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-la-vi-dong-tam/2530131/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.