Sáng hôm sau Khải Phong phải dậy sớm cắt tóc.
Tóc anh từ trước đến giờ rất dày và đẹp. Phần mái dài vừa phải, tóc gáy vàtóc mai ngắn hơn nhưng không sát da đầu. Khi đi làm hay có việc quantrọng chỉ cần vuốt một chút gel sẽ rất lịch lãm. Vậy mà bây giờ phải cắt hết để làm phẫu thuật
“Sao vậy? Trông anh buồn cười lắm à?”
“Đâu có đâu”_Tiểu Mai vội lắc đầu_”Anh để tóc kiểu gì cũng đẹp hết”
“Em thấy đẹp là được rồi”_Khải Phong mãn nguyện mỉm cười.
Tiểu Mai không nói gì thêm. Cô biết bây giờ Khải Phong cũng đang lo lắng,chỉ là không thể hiện ra bên ngoài. Anh không muốn để người khác phảibận tâm về mình. Điều này khiến cô vừa an lòng, vừa xót xa.
“Khải Phong, anh mệt mỏi lắm đúng không?”
Anh cười cười xoa đầu cô: “Không sao, em đừng lo quá. À có cái này..”
Khải Phong lấy từ túi áo ra một chiếc máy ghi âm nhỏ.
“Đây là gì vậy?”_Tiểu Mai ngạc nhiên.
Mắt Khải Phong hơi đỏ lên, mãi mới nói tiếp: “Nếu anh không thể ra khỏiphòng phẫu thuật, em hãy nghe đoạn ghi âm này. Đây là tất cả những gìanh muốn nói với mọi người, đặc biệt là em và con”
Tiểu Mai nhìn anh, nước mắt rơi xuống: “Anh nói gì thế?...”
Khải Phong nắm chặt vai cô:
“Anh sẽ cố gắng để em không phải nghe đoạn ghi âm này, chờ anh được không?”
Thấy Tiểu Mai gật đầu, Khải Phong mới yên tâm xoay người đi theo y tá để bước vào phòng kiểm tra sức khoẻ lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-la-toi-nho-em/2326065/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.