Bác sĩ nhìn 2 người mỉm cười: “Thôi được rồi, để cho bệnh nhân nghỉ ngơi đã”
Khải Phong sực hiểu, liền buông Tiểu Mai ra: “Bây giờ cô thấy thế nào? Có khó chịu ở đâu không?”
Mai Mai nhẹ lắc đầu
-“Vậy nằm nghỉ đi, để tôi ra ngoài gọi điện báo cho mọi người”
…..
Một lát sau bác sĩ vào thay băng vết mổ cho Tiểu Mai. Băng vết thương vừa mở, Khải Phong liền đưa tay che mắt cô lại
-“Đừng nhìn”
Anh không muốn để cô thấy vết mổ, lúc nãy ở bên ngoài còn liên tục hỏi bác sĩ làm cách nào nhanh lành vết thương.
…..
Buổi tối Khải Phong thường ngồi cách giường của Tiểu Mai vài mét xem tài liệu trợ lí gửi đến, thỉnh thoảng lại nhàn rỗi đọc sách.
-“Khải Phong, kể chuyện cho tôi nghe đi”_Mai Mai nằm trên giường bệnh gọi anh
-“Tôi không biết kể chuyện”
-“Hồi nhỏ đi học cô giáo không kể chuyện cho anh à? Nếu không thì anh bịa ra cũng được, kể đi mà, cứ nằm mãi ở đây tôi chán lắm”_Mai Mai nănnỉ
-“Nhưng tôi đang làm việc”_Khải Phong trả lời, mắt vẫn không rời khỏi tập tài liệu
Tiểu Mai xoay người nhìn ra cửa sổ: “Thế thì anh về nhà mà làm việc chothuận tiện, cứ gọi chị Phương đến với tôi là được rồi, cần gì mất côngvào đây”_Môi cô hơi cong lên mang chút dỗi hờn nhưng vô cùng đáng yêu
Nghe Mai Mai nói vậy, Khải Phong thở dài để tập tài liệu sang mộtbên, đi tới ngồi bên mép giường bệnh, giọng có chút bất đắc dĩ:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-la-toi-nho-em/2326045/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.