Vừa mới chào hỏi Khương thần y trong xe, Tiêu Hoằng Nguyên bỗng cảm thấy có một ánh mắt đang dò xét mình.
Ánh mắt ấy lạnh lùng uy nghiêm, khiến người ta bất giác thấy da đầu tê dại, sống lưng ớn lạnh.
Hắn ta vô thức quay đầu nhìn sang.
Khi nhìn rõ Bùi tướng quân đang ngồi trên lưng ngựa với vẻ mặt lạnh lùng, hắn ta nhếch môi cười, khoanh hai tay trước ngực, ung dung bước tới.
Bùi Nguyên Tuân xuống ngựa hành lễ, nhíu mày hỏi: "Điện hạ cớ sao lại ở đây?"
Tiêu Hoằng Nguyên nhướng mày, vẻ mặt vô tội nói: "Bổn vương chỉ đến chùa Thanh Ẩn một chuyến, trên đường về đi ngang qua đây, tình cờ trông thấy Khương thần y, tiện thể chào hỏi một câu thôi."
Chùa Thanh Ẩn nằm trong phường Vĩnh An, ngôi chùa không lớn, ít người lui tới, nhưng Bùi Nguyên Tuân biết, Ngụy Vương điện hạ đến chùa Thanh Ẩn, hẳn là để thăm vị Cảnh phu nhân kia.
Bùi Nguyên Tuân liếc nhìn Tiêu Hoằng Nguyên một cái, một lát sau, hắn đột nhiên nhớ ra điều gì đó, trầm giọng nói: "Điện hạ có phải muốn mời Khương đại phu chữa bệnh cho Cảnh phu nhân không?"
Tiêu Hoằng Nguyên gật đầu: "Bùi tướng quân, để ngươi đoán đúng rồi, Bổn vương chính có ý này. Phu nhân thích thanh tịnh, trước nay đều đóng cửa tụng kinh niệm Phật, không muốn người khác làm phiền, chỉ có ngày rằm hàng tháng khi chùa phát chẩn ra ngoài, bà ấy mới gặp người ngoài. Ta định đợi đến ngày đó, đưa Khương thần y đến chùa Thanh Ẩn một chuyến."
Tính ra còn chưa đến mười ngày nữa là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-la-tieu-thiep-nguyet-minh-chau/4685556/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.