Khương Nguyên không hiểu tại sao Bùi Nguyên Tuân lại không muốn nàng đến Ngự Y Đường.
Theo lẽ thường, mẫu nữ họ trở về Kinh đô, về mặt khoảng cách, họ ngược lại sẽ gần nhau hơn. Hắn thích Ninh Ninh, như vậy, nếu hắn muốn, hắn cũng có thể thỉnh thoảng đến thăm Ninh Ninh.
Khương Nguyên khẽ nhíu mày, nhẹ giọng hỏi: "Vì sao Tướng quân không cho ta đi?"
Bùi Nguyên Tuân không nói gì, chỉ cúi mắt nhìn chăm chú vào gò má trắng xanh của nàng.
Hắn có tư tâm.
Hắn nghĩ, nàng và Ninh Ninh ở lại Hưng Châu là tốt nhất. Nơi này cách Kinh đô chỉ mấy trăm dặm, hắn có thể thường xuyên quay về thăm họ. Lâu ngày dài tháng, mưa dầm thấm lâu, hắn ắt sẽ có thể khiến nàng hồi tâm chuyển ý.
Nhưng sự việc đã thay đổi, mọi thứ đột nhiên mất kiểm soát, nàng lại muốn đến Ngự Y Đường.
Hắn không muốn nàng đến Kinh đô là vì lo lắng khi những lời ra tiếng vào, những lời đàm tiếu ập đến, nàng sẽ lạnh lùng đóng cửa không cho hắn vào, hắn ngay cả cơ hội đến gần nàng cũng không còn nữa.
Lúc này Khương Nguyên đã uống thuốc, dược hiệu phát tác, tâm thần nàng không còn bất an nữa, vị ngọt của kẹo mạch nha đã lặng lẽ tan biến, cả người nàng lại trở nên bình tĩnh.
Trong sự im lặng của Bùi Nguyên Tuân, nàng đột nhiên nghĩ đến một chuyện.
Nhà họ Bùi sau khi tế tổ trở về, Bùi Nguyên Oánh đã biết đến sự tồn tại của nàng và Ninh Ninh, vậy thì vị Thẩm cô nương kia, chắc hẳn cũng đã biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-la-tieu-thiep-nguyet-minh-chau/4685555/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.