Trời đã tối, Bùi Nguyên Tuân lúc này đang lên cơn sốt, trên vai và lưng lại có vết thương, với trách nhiệm của một y giả, Khương Nguyên để hắn đến tiểu viện của nàng nghỉ ngơi một lát.
Trong nhà nàng có sẵn các loại thuốc thường dùng, có thể giúp hắn hạ sốt trước, sau đó bôi cho hắn một ít thuốc trị thương, đợi hắn khỏe hơn một chút rồi hẵng rời đi.
Trong phòng, ngay lúc Bùi Nguyên Tuân dường như đang nhắm mắt nghỉ ngơi, Khương Nguyên bưng một bát thuốc màu nâu đen đi vào.
Thuốc hạ sốt vừa mới sắc xong, vẫn còn hơi nóng, nàng đặt bát xuống, cầm một chiếc quạt nan lên quạt cho thuốc nguội nhanh hơn.
Căn nhà Khương Nguyên thuê không lớn, phòng ở chỉ có một gian chính và một gian sương phòng, bình thường Hồ nương tử ở gian sương phòng, nàng và Ninh Ninh ở trong nội thất của gian chính. Lúc này Hồ nương tử đã uống canh táo nhân và ngủ thiếp đi trong sương phòng, Ninh Ninh cũng vừa ngủ trong nội thất, để không làm phiền họ, Khương Nguyên để hắn ngồi trên chiếc sập mỹ nhân cạnh cửa sổ trong phòng khách của gian chính.
Bùi Nguyên Tuân không nghỉ ngơi, mà tay chống trán, khẽ nheo mắt, lặng lẽ quan sát căn phòng.
Gian chính không lớn, ngoài nội thất chiếm diện tích một gian, hai gian còn lại không có bình phong hay vật gì che chắn, nhìn một cái là thấy hết.
Trên sàn phòng khách trải một tấm nệm thảm lớn màu xanh nhạt thêu hoa văn hình thoi, trên đó đặt đồ chơi của Ninh Ninh, có quả cầu lục lạc và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-la-tieu-thiep-nguyet-minh-chau/4685546/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.