Qua hai ngày, Vân Nhi phát hiện sức khỏe của di nương đã hồi phục không ít. Có lẽ vì đã nghĩ thông suốt, khóe môi nàng thỉnh thoảng lại cong lên, đôi mắt đẹp cũng rạng ngời trở lại.
Thấy di nương vui vẻ, trong lòng Vân Nhi cũng vui theo.
Chỉ có điều, di nương mỗi ngày đều lật đi lật lại sách vở, còn thường xuyên nhíu mày nhìn ra ngoài cửa sổ, dường như đang suy tính điều gì.
Có lần nàng còn vô tình nhắc đến, nếu ra khỏi phủ một chuyến, buổi tối có việc bị chậm trễ không thể về đúng giờ, thì trong phủ sẽ phản ứng thế nào?
Vân Nhi từ nhỏ đã hầu hạ Tam tiểu thư ở Ngưng Hương viện, rất rõ quy củ của Tướng quân phủ. Nàng ta vội vàng ra hiệu nói với di nương, trừ trường hợp đặc biệt, nữ quyến của Tướng quân phủ không được ở lại bên ngoài qua đêm. Ngày trước Tam tiểu thư đi dạo cửa hàng về muộn nửa canh giờ, lo lắng Tam tiểu thư xảy ra chuyện ngoài ý muốn, Lão phu nhân đã sợ đến suýt tái phát bệnh tim, còn Tướng quân thì ra lệnh cho người canh giữ nghiêm ngặt cổng thành, phái cả một đội vệ binh của Thần Sách quân đi tìm Tam tiểu thư.
Vân Nhi nói xong, phát hiện di nương mím chặt môi, ánh sáng trong mắt dường như cũng phai nhạt đi. Nàng nhíu mày suy tư một lúc lâu, rồi lại im lặng lật xem cuốn sách vẽ các tuyến đường đi.
Trời chưa sẩm tối, Bùi Nguyên Tuân đã đến Mộc Hương viện.
Nghe thấy tiếng bước chân trầm ổn quen thuộc, Khương Nguyên đặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-la-tieu-thiep-nguyet-minh-chau/4685525/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.