Hai ngày sau, Ân lão phu nhân sai Tôn ma ma đến Mộc Hương viện, mang canh gà ác bồi bổ thân thể cho Khương Nguyên.
Tôn ma ma xách hộp thức ăn vào sân, thấy Vân Nhi đang quét lá rụng ngoài hiên, cửa chính phòng khép hờ.
Bà ta bước vào chính phòng, nhìn thấy Khương Nguyên đang ngồi tựa vào cửa sổ, không khỏi giật nảy mình.
Mới mấy ngày không gặp, tiểu di nương dường như gầy đi đến đáng sợ, khuôn mặt nhỏ bằng bàn tay đã mất hết vẻ hồng nhuận, y phục rộng thùng thình khoác trên vai, mỏng manh như thể một cơn gió cũng có thể thổi ngã.
Nàng thất thần tựa bên cửa sổ, bất động nhìn vào một điểm hư không nào đó, không biết đang suy nghĩ gì.
Tôn ma ma gọi một tiếng: "Khương di nương."
Khương Nguyên hoàn hồn, nhìn thấy hộp thức ăn trong tay bà ta, bất giác ngẩn người.
Tôn ma ma thấy nàng ngây ra, bèn đặt hộp thức ăn lên bàn, giải thích: "Bên trong không phải là thuốc tránh thai, là canh gà mang đến cho di nương để bồi bổ thân thể."
Tôn ma ma là người bên cạnh Lão phu nhân, bà ta đến đưa canh, chắc chắn là ý của Lão phu nhân.
Đây là sự an ủi sau khi nàng bị oan uổng, là gián tiếp xin lỗi cho hành vi của Tam tiểu thư hôm đó, nếu nàng hiểu rõ thân phận địa vị của mình, thì nên lập tức cảm tạ Lão phu nhân.
Khương Nguyên ngẩn ra một lúc, vẫn ngồi yên không động đậy.
Tôn ma ma lấy ra một thố canh gà, nhìn nàng nói: "Di nương sao lại gầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-la-tieu-thiep-nguyet-minh-chau/4685524/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.