Trời hừng sáng, tiếng chim chóc ríu rít hòa nhịp ca đánh thức một nam thanh niên tuấn tú đang mệt mỏi nằm trên một chiếc giường lớn trong căn phòng sang trọng. Tử Khiêm lòm còm ngồi dậy xem đồng hồ đã điểm 11h trưa, hoảng hốt nhìn tứ phía xem mình đang lạc về đâu... Trí nhớ về đêm qua của cậu mơ hồ từ từ xuất hiện, cậu chỉ có thể cố gắng nhớ rằng tối qua có gặp một người nào đó, cậu khát nước và xin họ nhưng không hiểu sao lại thành ra bị khiêng vào trong một chiếc xe. Lúc lên xe cậu không ồn chỉ là rất khát nước, liên tục miệng lẩm bẩm một câu “Khát quá, rất khát, nóng...ư ư” Thiệt sự là vô cùng “mất mặt”... Sau đó nữa thì nếu nhớ ra sẽ xấu hổ chết mất, cậu liền không biết điều sờ vào người ngồi kế bên tìm nước. Không có nước khoáng chỉ có loại nước tinh chế từ con người, khóe miệng ai đó mở ra, cậu cảm thấy may mắn nhanh chóng liếm láp tìm nước nơi khoang miệng ai đó. Hôn rất sâu... dần mất ý thức và bản thân không thể nhớ gì thêm.
Trên cơ bản, Tử Khiêm sắp điên máu với bản thân mình rồi, cậu đang làm cái chuyện trời đất không thể tha thứ mà T.T!! Vội vàng tìm quần áo của mình nhanh chóng rời khỏi thì cánh cửa phòng mở ra, một cô gái mặc đồ người hầu kính cẩn nói:
Thưa ngài! Thiếu gia đã dặn sau khi ngài thức dậy sẽ thay đồ ở phòng bên cạnh. Sau đó dùng bữa sáng và có người đưa ngài ra về ạ.
Hử?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-la-muon-noi-em-yeu-anh/2325607/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.