Tử Khiêm cảm thấy vô cùng chán nản vì phải chia tay cô bạn gái. Thực ra ban đầu cậu cũng không thích cô ấy, nhưng vì cảm động trước sự kiên trì và tình cảm cô ấy dành cho cậu suốt hai năm nên khi tốt nghiệp đại học và có được một công việc ổn định cậu mới đồng ý lời tỏ tình của cô.
Nhưng rõ thật là ông trời không muốn để cậu nhàn nhã mà. Gia đình bạn gái cậu rất coi trọng vấn đề môn đăng hộ đối nên luôn tìm cách chia rẽ hai người họ, cuối cùng bạn gái cậu không muốn cậu bị liên lụy nên phải nói lời chia tay với cậu. Vốn cậu tự nhủ rằng sẽ chỉ tập trung vào công việc mà không yêu bất cứ ai nữa. Vậy mà rõ là trời không chiều lòng người, khiến cho cậu gặp tên khốn bá đạo này, chính hắn là kẻ đã bẻ cong cậu không thương tiếc.
Một lần đi dự tiệc cùng đồng nghiệp, vì bị chuốc quá đà khiến cậu say đến không biết trời trăng gì nữa, loay hoay tìm nước thì lại va phải hắn ta. Cuối cùng... khụ, cái này cũng không cần quan tâm tiểu tiết đó làm gì. Vậy là từ đây thụ bị công tìm cách trói buộc, một hồi người truy ta chạy liệu công có thể kéo thụ về nhà mà chăm sóc hay không? Cái này thì tự đọc rồi biết.