-Ai đó ?????
Cao Thăng hằn giọng nghi vấn.... Lý Tuệ Như cũng giật mình ....
Hai con người một trai một gái lo lắng nhìn xuống dưới tầng.
Lý Tuệ Như bất ngờ đến sợ hãi, mà sợ hãi đến tột độ. Người đó chính là Lâm lão phu nhân.
Giờ đây, ba người, sáu mắt nhìn nhau. Lâm lão phu nhân tức giận đến run người. Không ngờ bà đã cho phép, đã mở đường cho một người con gái nham hiểm, cáo già bước vào cửa Lâm gia. Bởi lẽ, từ trước tới nay, Lý Tuệ Như luôn là cái gai trong mắt bà. Bà luôn cảm nhận được sự giả tạo, nguy hiểm từ người con gái đang đứng trước mặt bà lúc này. Vì tưởng trong bụng cô ta là đứa chắt mà bà hằng ao ước mà bà đã phớt lờ đi tất cả, vứt bỏ cả cái tôi của bản thân để đồng ý hôn sự này. Một vì muốn cho cháu trai mình không bị mất đi hạnh phúc cá nhân, hai là để cho đứa chắt một danh phận rõ ràng. Nhưng đứa chắt bà mong mỏi hình như không phải máu mủ ruột rà của Lâm gia rồi. Không ngờ, đứa cháu dâu chưa bước qua cửa đã cắm lên đầu cháu trai cưng của bà một cái sừng thật lớn, thật to.
- Lý Tuệ Như, tôi không ngờ cô là một cáo già như vậy!
Lâm lão phu nhân ngước đầu đưa ánh mắt hình viên đạn nhìn cô ta và người đàn ông bên cạnh. Bà nội đỏ cả mặt vì tức giận, nhịp thở hồng hộc, mỗi lúc một nhanh dần, bàn tay run run vịn vào tường cố gắng đứng vững.
- Tôi... tôi phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-la-em-yeu-don-phuong/1782115/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.