Lục Dương vốn là khách quen của nhà hàng này, vừa bước vào cửa đã có phục vụ lập tức chạy đến đón tiếp nồng hậu, “Ngài Lục, ngài đến ăn trưa à?”
Lục Dương khẽ gật đầu, sau đó không nhanh không chậm điềm tĩnh hỏi, “Còn chỗ nào đẹp cho hai người ngồi không?”
Cái ôm thân mật của Lục Dương đứng trước nhiều người khiến cô có chút không quen. Cô muốn nhanh chóng thoát khỏi vòng tay hắn, nhưng ngược lại càng bị đối phương dùng sức siết chặt hơn.
Người phục vụ lịch sự trả lời, “Chắc chắn rồi ạ, ông chủ đã đặc biệt dặn dò bàn VIP phải luôn để lại cho ngài.”
“Cảm ơn, chúng tôi tự sang đó được rồi, không làm phiền cậu nữa.”
“Vâng ạ, nếu ngài có yêu cầu gì thêm cứ gọi cho tôi.”
Lục Dương nhận lấy cuốn sổ thực đơn từ tay cậu phục vụ rồi đưa đến trước mặt cô, “Đây, nhường em chọn trước.”
“Khỏi, tôi ăn rồi.” Trương Mẫn Nhi chỉ hy vọng bữa cơm này kết thúc càng sớm càng tốt.
Thế nhưng, Lục Dương vốn dĩ không phải là một người dễ đối phó. Hắn điềm tĩnh nhận lấy menu, liếc qua một lượt, sau đó chậm rãi nói, “Nếu em đã nói như thế, chúng ta đành ở đây lâu một chút vậy.”
Ngược lại với cô, thứ Lục Dương có chính là thời gian.
Trương Mẫn Nhi tức giận nhưng không thể làm được gì, tùy tiện chọn đại một vài món rồi đẩy cuốn menu sang một bên, sau đó cúi gầm mặt xuống bàn chơi điện thoại.
Nhà hàng Lục Dương chọn quả nhiên rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-la-ban-giuong-dung-nham-lan/2601138/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.