Trương Mẫn Nhi trước câu hỏi như câu khẳng định của hắn có hơi bất ngờ, hai bả vai khẽ run rẩy, thẹn quá hóa giận hét lớn, “Anh bị khùng hả?”
Lục Dương cũng cảm thấy hắn bị điên thật rồi, nếu không sẽ không tự nhiên cảm thấy câu hỏi của cô giống như đang làm nũng, giống như… cô thật sự thích hắn vậy.
Lục Dương đưa Trương Mẫn Nhi lên lầu, ngay lúc cô định đóng cửa, hắn đã nhanh chóng lẻn vào ôm chặt lấy vòng eo thanh mảnh của đối phương rồi dồn cô vào tường. Đôi mắt thâm trầm dưới ánh đèn lờ mờ u ám, người khác nhìn vào đều khiến lòng xôn xao.
“ Anh lại giở trò gì đấy?” Trương Mẫn Nhi bất mãn giãy giụa.
Thật ra Lục Dương muốn xác nhận bản thân hắn có phải là người duy nhất trong lòng của cô hay không?
“ Em còn chưa trả lời câu hỏi của anh.”
Đối mặt với sự tra hỏi của Lục Dương, trong lòng Trương Mẫn Nhi có hơi hoảng sợ, ngay cả bản thân cô cũng không hiểu tại sao hết lần này đến lần khác cô đều bỏ qua cho hắn.
“Không phải.” Trương Mẫn Nhi tức giận trừng mắt nhìn Lục Dương, không ngần ngại lặp lại một lần nữa, “Đương nhiên là không phải.”
“Em nói dối.” Lục Dương không tin, hắn hung hăng tiến đến.
Trương Mẫn Nhi sợ hãi muốn trốn về phía sau, thế nhưng cô chỉ nghe được tiếng quần áo ma sát với bức tường lạnh lẽo.
Trong phòng tối đen chỉ còn bốn mắt nhìn nhau, dường như không ai chịu thỏa hiệp.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-la-ban-giuong-dung-nham-lan/2601128/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.