Mọi bữa đi học thể dục, Duy Thanh hay đạp xe qua chở Quốc Hùng, giờ vì khác lớp, khác tiết, nên anh phải đi một mình. Văn Vũ bạn hiền thì phải đạp xe đi chở thằng nào đó nên cũng chả thể đi cùng anh.
Vừa tới trường thì anh đã gặp ngay “oan gia” bàn trên. Hình như Sún sợ nắng làm đen da hay sao á, anh thấy Sún có mang thêm áo tay dài màu trắng ở bên trong nữa. Thấy anh đạp xe vào bãi gởi, thì Sún đã liếc mắt kênh kiệu. Sao mỗi lần anh thấy Sún là anh chỉ muốn tới chọc Sún điên lên mà thôi. Mỗi lần Sún giận, Sún hờn, hay Sún điên lên thì anh lại cảm thấy rất vui. Mà đôi khi anh phải công nhận, Sún xinh thật, xinh hơn cả Bảo Hân, hoa khôi của khối mười một, người “bạn gái tin đồn” của Quốc Hùng.
Đẹp thật, nhưng lại chả dành cho anh. Đời mà, đĩa mà đòi đeo chân hạc. Cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga. Anh thì làm sao xứng được với Sún.
Sau nhiều ngày đi học thì anh cũng nhận ra vì sao Sún lại hờ hững với anh. Sún đang quen với bạn lớp trưởng nên làm sao có thể thân với anh như xưa được. Với lại đó cũng là chuyện trước kia, sau nhiều năm xa cách, hai người cũng đâu có còn chơi với nhau nữa, nên mắc gì Sún phải tươi cười với anh như trước.
Nhưng anh ghét một điều, Sún có thể nói với anh được mà, sao Sún cứ lảng tránh anh làm gì. Anh thấy Sún, anh mừng hết lớn, anh muốn được làm bạn với Sún như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-la-anh-giau-di/192334/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.