Ngày đầu trở lại học viện Hertz.
Tạ Chước bày tỏ niềm yêu thích và hoài niệm đặc biệt với căn biệt thự nhỏ mà chỉ huy từng sống.
"Trời ơi, vườn hoa hồng này, ban công kính này, hồ bơi ở sân sau này, xích đu màu trắng này... lát nữa đều dùng để!"
Thời Tễ ngước mắt hỏi lại, "Dùng để làm gì?"
Tạ Chước thành thành thật thật đáp, "Dùng để em quét dọn."
"........"
Vị tân đế được vạn dân của Tinh Hệ Chủ cúi đầu, xắn tay áo hoodie đen lên, để lộ đoạn cánh tay rắn chắc cân đối, cầm dụng cụ lên đã chuẩn bị bắt tay làm việc ngay.
Tiện tay còn tự gấp cho mình một cái mũ giấy nhỏ.
"Anh trai, anh không phải muốn đi gặp hiệu trưởng Hertz sao?"
Tiểu Alpha tóc bạc dưới ánh nắng xuân khẽ nhướng mày, nghiêng đầu cười vừa tùy ý vừa lười biếng, "Đi đi, đợi anh về là em đã dọn dẹp xong nhà của chúng ta rồi."
Thời Tễ lặng lẽ nhìn cậu một lúc.
Ánh mắt lạnh nhạt quét qua chiếc mũ giấy nhỏ trên mái tóc bạc, khiến tiểu Alpha trông vừa trẻ trung lại vừa đáng yêu.
Anh khẽ "ừm" một tiếng, "Đi đây."
Tạ Chước nhìn theo bóng lưng anh, hơi thất vọng cúi đầu xuống, lẩm bẩm nhỏ giọng ủ rũ, "Trước khi đi cũng không thơm chồng một cái à, không thì cũng phải khen em một câu chứ...."
Chợt có một luồng sáng trắng nhẹ vụt qua—
Cổ áo hoodie đen bị đầu ngón tay trắng lạnh kéo xuống, Tạ Chước còn chưa kịp phản ứng, liền cúi đầu chạm vào đôi môi mềm mại nhạt màu.
Cảm giác hơi lạnh và mềm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-huy-lanh-lung-vua-hon-lien-khoc/4645817/chuong-222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.