Thời Tễ: "........"
Hai bên quân đội đế quốc canh phòng nghiêm ngặt, từng người ai nấy đều trợn tròn mắt.
Tân Đế, cứng đến vậy luôn hả?
Dù gì thì người kia cũng là chỉ huy đó, một mình chỉ huy cũng có thể diệt cả đội bọn họ đó!
Chỉ huy một mình diệt một đội lúc này vành tai đã đỏ ửng, bị vác lên bờ vai thẳng tắp ưu việt của Alpha tóc bạc, bàn tay trắng mịn nhẹ kéo tóc bạc sau gáy cậu, "Đồ khốn, thả ra!"
Cậu đang làm gì trước mặt bao nhiêu người vậy hả!?
Ryan xấu hổ vùi đầu vào ngực Sở Đàn Tinh, "Ây da, nhìn mà ngại quá đi."
Sở Đàn Tinh: "?"
Cậu ta để mặc tiểu Omega chui vào lòng, không khỏi buồn cười gãi gãi cằm cậu, "Fan only?"
Đâu còn chút dáng vẻ nào của một fan only nữa, sắp thành fan CP luôn rồi.
Ryan lẩm bẩm nói, "Chuyển rồi."
Vừa nãy cậu đã tận mắt chứng kiến cảnh tượng trước cổng cung điện Bạch Đế.
Rất đẫm máu, rất chấn động, lại khiến người ta nhiệt huyết sôi trào.
Tiểu Ryan vẫn luôn cảm thấy trên đời này không ai có thể xứng đôi với chỉ huy.
Thế nhưng khi cậu nhìn thấy chỉ cần có người dám nói nửa câu không hay về chỉ huy, thì Tân Đế Tạ Chước trên ngai vàng kia lập tức nổi giận, giơ tay lạnh nhạt phất một cái, người kia liền bị hất văng ra ngoài, lập tức câm miệng.
"Thật ra cậu ấy đâu cần phải đích thân ra tay."
Ryan nghĩ, vì danh dự của Tân Đế, cậu hoàn toàn có thể để quân đội làm thay.
Nhưng cậu lại không làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-huy-lanh-lung-vua-hon-lien-khoc/4645778/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.