Ánh nắng ban mai chiếu qua cửa kính sát đất rọi vào.
Tiền sảnh ngập trong ánh nắng ấm áp rực rỡ, nhưng trong lòng Sharon lại dâng lên cảm giác nặng nề bất an.
Tạ Thần bỏ trốn, ngục giam hỗn loạn, thật sự không phải một tin tốt....
"A ~ Tiếng trống vui vẻ gõ vang khúc ca hân hoan, điệu múa xinh đẹp mang đến niềm vui mỗi ngày......Hôm nay là một ngày tốt lành, mọi điều ước đều sẽ thành hiện thực ~ "
Sharon: "?"
Tạ Chước vừa bước ra khỏi phòng, lập tức nhẹ nhàng đóng cửa lại, "Lục Dao!!!"
Lục Dao luống cuống ném cái tinh điện đang nóng phỏng tay, "Xin lỗi xin lỗi xin lỗi, tinh điện của tôi reo!"
Cậu không kịp nghĩ gì liền bấm ngắt cuộc gọi.
Trong một tình huống nghiêm túc như vậy, Lục Dao không tránh khỏi có chút xấu hổ.
Lạch cạch gõ chữ trên tinh điện.
[Đại diện mặt trăng tiêu diệt ngươi]: Đừng gọi cho ông đây nữa! [Đại diện mặt trăng tiêu diệt ngươi]: Anh có phiền không hả!!! Mới sáng sớm chưa đầy một tiếng, anh ta đã gọi đến hai lần video tinh điện rồi. Cùng lúc đó, Tinh Hệ Thứ Tám. "Tut tut tut—" Cậu trai cao lớn trầm ổn nhìn vào tinh điện vừa bị ngắt, đầu ngón tay hơi khựng lại một lúc. Các đồng đội vẫn đang bàn tán về chuyện kỳ lạ vừa nãy, "Lần đầu tiên tôi thấy đội trưởng cười vui đến vậy đó." Thật ra cũng không hẳn là rất vui, chỉ là đội trưởng của bọn họ vốn luôn kiềm chế cảm xúc, nên một nụ cười thoải mái thôi cũng đã là kỳ quan rồi. "Nếu tôi viết xong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-huy-lanh-lung-vua-hon-lien-khoc/4645774/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.