Thời Tễ thật ra cũng không ngờ cậu sẽ dừng tay.
Giọng điệu nhàn nhạt, "Ừ."
Yêu cầu của anh với tên nhóc này đã thấp đến mức, chỉ cần cậu không gây rắc rối là coi như ngoan rồi.
Thời Tễ liếc qua ánh mắt lạnh lẽo sâu thẳm của Hoàng Đế, cuối cùng nói, "Đi thôi."
Viên ngoại giao của Tinh Hệ Thứ Tám nhìn về phía Hoàng Đế, Tạ Thần lạnh nhạt phất tay, "Dẫn họ xuống."
"Vâng."
Đội của Tinh Hệ Thứ Tám rời đi, Tạ Thần quay người, được vây đưa về hoàng cung.
Hắn vẫn là vị Hoàng Đế uy nghiêm lạnh lùng, như thể chưa từng để ý đến trò đùa cợt của em trai.
Nửa phút sau, trong đại sảnh nghị viện vang lên tiếng đồ đạc bị đập vỡ, kèm theo một câu lạnh lùng, "Thương, cút ra đây!"
***
"Cậu bạn nhỏ này, làm phiền cho hỏi, đại sứ quán ngoại giao ở đâu vậy?"
Thương vừa bước ra khỏi nhà vệ sinh, liền nghe một giọng già yếu thân thiện vang lên bên tai.
Gã lập tức cứng người lại.
Theo bản năng kéo thấp mũ trùm, một ám vệ không được để lộ gương mặt.
"Cậu đừng sợ, ta là hiệu trưởng học viện Hertz đến từ Tinh Hệ Thứ Tám, chúng ta đang đến đại sứ quán để nhận chỗ ở, lúc nãy ta đau bụng bất chợt nên bị tụt lại phía sau, giờ hơi bị lạc đường."
Hiệu trưởng Hertz nhìn về phía gã, giọng mang theo chút áy náy.
Thương cuối cùng không ngẩng đầu, chỉ tay về một hướng, "Bên đó."
"Được, cảm ơn nhé."
Hiệu trưởng Hertz đi được vài bước lại dừng lại, quay đầu cười hỏi, "Cậu bạn nhỏ tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-huy-lanh-lung-vua-hon-lien-khoc/4645728/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.