Bước chân Thời Tễ dừng lại ở cửa khoang.
Trước mắt là một đội quân lớn của đế quốc, dàn trận nghiêm chỉnh chẳng khác nào đang nghênh chiến với kẻ địch ngoại bang.
Hoàng Đế đứng ở vị trí đầu tiên của quân đội nhìn anh, gương mặt lạnh lùng tuấn tú mang theo nụ cười khó đoán.
"Chào mừng về nhà, chỉ huy Thời."
Hắn cố ý.
Uy nghiêm của đế quốc không cho phép bị xâm phạm, trận thế này đủ để răn đe từng người trong Tinh Hệ Thứ Tám.
Tiểu Ryan đã căng thẳng trốn sau Sở Đàn Tinh, nhỏ giọng hỏi, "Đây là định đánh nhau hả ~ "
Sở Đàn Tinh cũng chưa từng thấy trận thế này.
Dù tính cách cậu ta lạnh nhạt trầm ổn, nhưng khi đến Tinh Hệ Chủ cũng khó tránh khỏi có chút căng thẳng.
Một tay bảo vệ tiểu Omega phía sau, tay kia đặt trên cơ giáp, sẵn sàng ứng phó tình huống bất ngờ, giọng trầm ổn, "Không sao, đừng sợ."
Ánh mắt Tạ Thần lóe lên vẻ lạnh băng khinh miệt.
Lũ người hạ đẳng này cũng chỉ có cái gan như vậy.
Giây tiếp theo, bên cạnh chỉ huy Thời đột nhiên xuất hiện thêm một người.
Một đôi tay bất ngờ vươn ra, gần như bá đạo ôm lấy anh, tin tức tố biển cả không tiếng động tràn đến áp chế, khiến sắc mặt của tất cả binh lính trong quân đội khẽ biến đổi.
Thiếu niên tóc bạc cao gầy lười biếng, nghiêng đầu lười nhác, khoé môi vương ý cười cà lơ phất phơ.
"Yo, sao anh trai chỉ chào đón bé cưng nhà em thế, không chào đón em à?"
"......"
Sự trang nghiêm trong quân đội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-huy-lanh-lung-vua-hon-lien-khoc/4645727/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.